Thần y

“Loa loa loa loa, . . . Danh y làng nào giúp cho công chúa tiếp tục sử dụng Internet hoặc chữa cho công chúa hết bệnh, làng đó sẽ được miễn thuế ba năm”. Số là từ ngày cứu được công chúa từ hang đại bàng về, chẳng hiểu sao, công chúa chẳng còn nhìn thấy đường và cũng chẳng nói được, nghe hỏi gì cũng gật, lắc hoặc ú ớ mà thôi! Chỉ có niềm đam mê tự mình dùng Internet của công chúa là không hề thay đổi. Khổ nỗi, dù đánh bàn phím được bằng mười ngón, nhưng không nhìn thấy màn hình, thì làm sao mà lướt “net” cho được?

Dân làng Bưởi nghe đến chuyện “miễn thuế” thì ham, lại thêm cứ tưởng cái gì có dính tới “vi tính” thì Bờm đều làm được tuốt, nên ùn ùn mang chè xôi kéo đến nhà Bờm, xin Bờm giúp dân làng một chuyến.

Thôi đã lỡ “phóng lao thì phải theo lao”, Bờm đành chạy ù sang lều của “quân sư” Tí, hỏi hết, ghi hết vô quạt mo, rồi hồ hởi khăn gói lên đường lên kinh thành.

Vào cung, bước đâu tiên là Bờm hỏi viên thái giám, xem máy tính của công chúa có dùng Windows XP không?May quá, Có! Vậy là Bờm ngồi vào máy, bấm nút “Start”, rồi lần lượt chọn các mục “All Programs”, “Accessories”, “Accessibility”, cuối cùng là khởi động chương trình “Narrator”.

images_stories_thuthuat_thany01

À, thì ra đây là chương trình có sẳn trong Windows, cho phép đọc những văn bản và hoạt động trên màn hình Desktop cũng như những chương trình như Notepad, WordPad, Control Panel, Internet Explorer, và một số mục trong Windows Setup (vậy cũng quá đủ đối với công chúa rồi!).

Sau đó, một cửa sổ cấu hình Narrator xuất hiện, Bờm vừa đánh dấu vừa giải thích với viên thái giám (để sau này hư hỏng gì, có người sửa, chử hổng lẻ Bờm phải ở lại kinh đô luôn sao?):

“ Phần cấu hình gồm có bốn mục chọn chính, mục đầu tiên (Announce events on screen) yêu cầu chương trình đọc lên hết những sự kiện gì xảy ra trên màn hình, mục thứ hai (Read typed characters) bắt chương trình đọc lên những phím mà công chúa gõ vào!

Mục thứ ba (Move mouse pointer to the active item) sẽ đọc những nội dung hiện lên khi công chúa rê chuột đến những mục được phép chọn. Còn mục cuối cùng (Start Narrator minimized) cho phép khi khởi động thì thu nhỏ chương trình xuống Taskbar để khỏi chiếm chổ trên màn hình.

Bổng viên quan thái giám nói nhỏ với Bờm: “Thưa danh y, công chúa từ ngày bị đại bàng bắt cóc trở về rất ghét cái giọng ồm ồm kiểu như giọng đọc từ nãy giờ!”

Vừa bấm vào nút Voice, Bờm vừa giảng giải tiếp cho vị thái giám:

“Không sao, nếu công chúa không thích giọng ồm ồm, thì có thể chọn âm vực (Pitch) cao lên, ngoài ra chương trình còn cho phép thay đổi cả tốc độ nói (Speed) nhanh chậm, âm lượng (Volume) lớn nhỏ nữa đó.”

images_stories_thuthuat_thany02

“Xong rồi, bây giờ thì mời công chúa ngồi vào dùng thử!”

Hai tỳ nữ đở công chúa ngồi vào ghế, rồi mang tai nghe vào để công chúa bắt đầu lướt “net”.

Đôi mắt bị ngự y băng thuốc, nhưng khuôn mặt khả ái ấy trông có vẻ rất hài lòng khi nghe máy tính đọc. Đức vua và Hoàng Hậu thấy công chúa vui vẻ cũng ra chiều hạnh phúc lắm.

Bổng công chúa đứng lên tháo tung băng mắt, quỳ xuống: “Tâu Phụ vương, đây chính là người đã cứu con thoát khỏi tay đại bàng”. “Ai? Danh y Văn Bờm đây hả?” “Dạ không?” (Hú hồn Bờm) “Có một người mang tên Thạch Sanh vừa gởi cho con một e‑mail đính kèm bài nhạc mà con đã nghe người ấy đàn dưới hang đại bàng.”

“Đàn kêu tích tịch tình tang, ai đem công chúa lên hang mà về”. “Xin phụ vương hãy vời người ấy vào cung”.

“Được, nhưng trước hết để ta ban thưởng cho Danh y Văn Bờm vì đã trị hết bệnh cho con trước đã. Ngoài việc miễn thuế ba năm cho làng Bưởi, nay ta phong cho Văn Bờm tiên sinh chức “Thần y”, mỗi năm triều kiến ba lần và ban tặng một cây quạt mo vàng chín số bốn!”. (Hổng sao, chắc vì đang quá vui mừng, nên Hoàng thượng bị líu lưỡi thôi mà!)

Nhóm Mục Đồng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *