Kim Sinh Duyên–Duyên Kiếp Này–Tình Nghĩa Huynh Đệ

 

Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật của 3 Anh em trọng tình trọng nghĩa nhất ở khu chợ đó những năm 1897. Có 3 anh em mồ côi cha mẹ sống ở Tứ Xuyên – Trung Quốc. Anh chàng bé lùn và nhút nhát nhất có tên là Kha Trọng, người lực lưỡng sống hết mình vì bạn bè mang tên Mạnh Lương, chàng lãng tử có mái tóc dài và lạnh lùng nhất luôn luôn nở trên môi 1 nụ cười là Diệp Tiêu. Ba người họ từ bé đã lớn lên cùng nhau, sống chết có nhau. Những trận đòn của người lớn đã khiến họ đoàn kết và nương tựa cùng nhau thân thiết hơn cả những người Anh Em ruột thịt.

Bộ ba ngày càng trưởng thành. Diệp Tiêu và Mạnh Lương cùng thích 1 cô bé Khả Uyển…. Mạnh Lương vì bạn mà gạt bỏ mối tình này, gián tiếp giúp bạn mình và Khả Uyển đến với nhau. Họ chia sẻ với nhau từ bát cơm, điếu thuốc..

Trong 1 lần Mạnh Lương đi mua thuốc. Đã bị nhóm đâm chém Nghĩa Hỏa Đoàn từng nhiều lần xích mích đã rắc tâm âm mưu trả thù. Vì không có Mạnh Lương , Kha Trọng không có chút võ công nào, 1 mình Diệp Tiêu không thể chống lại nhóm quân quá lớn này. Kết quả Kha Trọng phải chết dưới tay của Nghĩa Hỏa Đoàn. Khi Mạnh Lương trở về đã thấy Kha Trọng đang hấp hối. Anh mồi thuốc cho người Anh em và Kha Trọng đã chút hơi thở cuối cùng Xe cảnh sát đến vì nhìn vào hiện trường lập tức 1 trong 2 người là Mạnh Lương và Diệp Tiêu ở đó sẽ bị truy là kẻ sát nhân Mạnh Lương đã vào tù thay Diệp Tiêu.

17 năm sau… Lúc này Diệp Tiêu đang là 1 giám đốc lớn, anh cùng Khả Uyển làm đám cưới. Nghe tin Mạnh Lương ra tù, Khả Uyển đã lập tức đến đi cùng anh đến thăm mộ Kha Trọng. Đưa tờ giấy có ghi số điện thoại của chồng mình và dúi vào tay Mạnh Lương Nhưng khi Mạnh Lương gọi đến số đó thì Diệp Tiêu không muốn bắt máy. Vì sợ Mạnh Lương dính vào vụ làm ăn nguy hiểm của anh, nên anh đã nén đau lấy lí do là không muốn gặp lại người bạn xưa. Anh đưa 1 khoản tiền vô cùng lớn cho vợ mình nhờ cô đưa đến cho Mạnh Lương. …. Bảo anh ta hãy quên hết tất cả và đi một nơi thật xa. Mạnh Lương nghe xong những lời này anh rơi nước mắt không nhận số tiền và làm nghề bơm vá xe sống qua ngày

Nhưng số mệnh đã định. AE thì vẫn phải luôn bên nhau trong lần đi đàm phán Diệp Tiêu đã bị nhóm đánh thuê của Trọng Minh sát hại để chiếm đoạt cổ phần trog công ty. Khả Uyển chạy tất tưởi đến chỗ Mạnh Lương cầu cứu Không để tâm bị bạn phản bội anh đạp xe hết sức đến chỗ Diệp Tiêu cùng bạn chốg lại bọn côn đồ. Diệp Tiêu cùng Mạnh Lương 1 lúc đánh tan quân đánh thuê của Trọng Minh Đến lúc này hai người mới hiểu ra và rút cây sáo mà mình luôn mang bên cạnh Nhưng không may Mạnh Lương bị trúng đạn.Trước khi ra đi Anh cất lên tiếng cuối cùng: – “Kiếp sau mong rằng 3 chúng ta vẫn là Anh em”

https://www.youtube.com/watch?v=Go1u0OOp4BI

Thói Đời – NS Trúc Phương

Không tiền bạc và không một ai thân quen ở đô thành Sài Gòn, ban đầu Trúc Phương ở trọ trong nhà một gia đình giàu có bên Gia Định và dạy nhạc cho cô con gái của chủ nhà. Không bao lâu sau thì cô gái này đã yêu chàng nhạc sĩ nghèo tạm trú trong nhà, vì con tim cô ta đã dần dần rung động trước tài năng của Trúc Phương. Biết được chuyện này, ba mẹ của cô gái bèn đuổi Trúc Phương đi nơi khác. Sau chuyện tình ngang trái này, Trúc Phương càng tự học thêm về âm nhạc và càng sáng tác hăng hơn. Nhưng những bài hát sau này lại nghiêng về chủ đề tình yêu đôi lứa với những nghịch cảnh chia lià.

Trúc Phương sáng tác rất dễ dàng, nhưng với bản tính trầm lặng, bi quan và khép kín sau những cuộc tình dang dỡ, những bài hát sau này của ông thường mang âm điệu u buồn, thê lương như phảng phất nỗi sầu của cổ nhạc miền Nam. Nổi tiếng nhất là “Nửa Đêm Ngoài Phố” với tiếng hát liêu trai Thanh Thúy. Sau đó là “Buồn Trong Kỷ Niệm” với những câu hát đớn đau, buốt nhói tim gan người nghe như “Đường vào tình yêu có trăm lần vui, có vạn lần buồn. Đôi khi nhầm lẫn đánh mất ân tình cũ, có đau chỉ thế, tiếc thương chỉ thế. Khi hai mơ ước không chung lối về …”. Có người cho là bài hát này ông đã viết ra sau khi bị thất tình một cô ca sĩ lừng danh thời đó.

NSTrucPhuong

Nhạc của Trúc Phương có một giai điệu rất đặc biệt của riêng ông, mà khó lầm lẫn với người khác được.Nhạc của ông có âm hưởng cổ nhạc miền nam,Nó có vẻ trầm buồn, ray rức, ưu tư trước thời cuộc dạo đó (là chiến tranh triền miên) và buồn phiền vì những mối tình dang dở, trái ngang. Nên khi soạn hòa âm cho những bài hát của Trúc Phương, nhạc sĩ hòa âm phải sử dụng ít nhất là một trong vài loại nhạc khí cổ truyền của miền Nam như đàn bầu, đàn tranh, hay đàn cò (hoặc violon) thì mới có thể diễn tả hết cái hay của giòng nhạc Trúc Phương và người nghe lại càng thấm thía với nỗi muộn phiền, nhức nhối tim gan của ông sau này.

Điều trớ trêu là tuy tên tuổi và tài năng sáng chói, nổi bật so với những người viết nhạc thời bấy giờ, nhưng tình duyên của nhạc sĩ Trúc Phương thì vô cùng lận đận. Khoảng năm 1970, Trúc Phương được một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, cao sang đài các đem lòng yêu thương ông, do sự rung cảm truyền đạt từ tài năng và những tác phẩm tuyệt vời của ông. Kết cuộc là cả hai đã nên duyên chồng vợ. Tuy sống trong cảnh nghèo nàn, nhưng đời sống của họ rất là nghệ sĩ. Đó là những năm tháng hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Trúc Phương và sức sáng tạo nghệ thuật của ông càng sung mãn hơn bao giờ hết với hàng chục bài hát ra đời mỗi năm. Nhưng niềm vui của đôi uyên ương này lại không kéo dài được lâu bền. Bởi vì sau một thời gian chung sống với nhau, những tình cảm ban đầu trở nên phai lạt dần theo năm tháng và hai người đã lặng lẽ chia tay nhau. Câu hát ngày nào lại rơi đúng vào trường hợp này “khi hai mơ ước đã không cùng chung hướng về” và “đường vào tình yêu có trăm lần vui, nhưng có vạn lần buồn” ? Giờ thì nhạc sĩ Trúc Phương âm thầm đau khổ trong cô đơn và lại vùi đầu vào men rượu để sáng tác thêm nhiều bài hát trong nỗi đau thương cùng cực, pha chút chán chường cho nhân tình thế thái.

Bạn bè thường gặp ông ngồi yên lặng bên những ly rượu nơi một quán nhỏ ở đường Tô Hiến Thành, quận 10, gần nhà của ông. Có lẽ đó là một cách làm cho nhạc sĩ tạm quên đi những cay đắng của tình đời. Đó cũng chính là lúc bài hát “Thói Đời” được sáng tác với những câu như “Bạn quên ta, tình cũng quên ta, nên chung thân ta giận cuộc đời, soi bóng mình bằng gương vỡ nát, nghe xót xa ngùi lên tròng mắt”… và “Người yêu ta rồi cũng xa ta … “Cỏ ưu tư” buồn phiền lên xám môi …”. Thực ra phải nói là “cỏ tương tư” tức “tương tư thảo” là tên gọi văn hoa của thuốc lá. Khi những người đang yêu nhau, nhớ nhau, hẹn hò nhau thì châm điếu thuốc thả khói mơ màng, nhìn rất thơ mộng và nghệ sĩ [ngó trên tay thuốc lá cháy lụi dần, anh nói khẽ gớm sao mà nhớ thế (Hồ Dzếnh)]. Nhưng đối với Trúc Phương trong “Thói Đời” thì điếu thuốc lá “cỏ tương tư” lại biến thành ra “cỏ ưu tư” làm cho đôi môi trở nên màu xám xịt qua những nỗi đau thương, nhung nhớ ngập tràn. Những giọt rượu nồng của cõi “trần ai” này lại càng gợi thêm “niềm cay đắng” để cho nỗi ưu tư “in đậm đường trần” và ông đã than thở “mình còn ai đâu để vui ? khi trót sa vũng lầy nhân thế ”?

Bài hát “Thói Ðời” đã gây xúc động cho hàng triệu con tim cùng chung số phận nghiệt ngã của cuộc đời. Với riêng bản thân Trúc Phương thì “Thói Đời” lại như là một lời tiên tri thật chính xác cho quãng đời còn lại của ông suốt gần 25 năm sau đó (1971-1995).

Thiên đàng đã mất

Nghe bài hát : https://www.nhaccuatui.com/bai-hat/thien-dang-da-mat-tuan-anh.oOPeBakPrb.html

 

Em…có nhớ gì không khi hoàng hôn tắt nắng? Bóng con đò chiều đưa tiễn khách sang sông
Để lại sau lưng cả khung trời kỉ niệm Kỉ niệm của một thời chan chứa yêu thương !!

Anh…giờ lang thang trên ngõ vắng, một mình đếm bước hoang vu. Song hành với chiếc lá ngậm ngùi rơi…ngậm ngùi khóc, cho đóa tình đang chớm đã vội tàn…

Đêm nay..anh lại một mình bên khung cửa, cánh hồng sau vườn sao sầu úa đẫm tương tư…!!!!

Long lanh một thoáng mơ màng… Ôi..những giọt sương đêm đã 1 lần động lại thành hồ. Hồ nước mắt trong từng cánh xếp ấp ủ lá yêu thương Giờ đã cạn khô..cạn khô như tình mình… Như điếu thuốc đã tàn dần đến góc cuối ngón tay đã không còn hơi nóng.. Như cốc rượu cay đã không còn đủ men nồng làm kẻ cô đơn say lúy túy…

Chỉ còn lại chất cường toan.. Làm băng hoại trí nhớ ..để thôi thúc quên lãng miệt mài..
Để không còn nhớ..không còn thương.. Không còn tiếc về một cõi thiên đàn…. Ôi..thiên đàng đã mất…em ơi…!!!!

No Me Ames

No Me Ames vẫn cứ ám ảnh lấy tôi bởi lời “từ chối” đến tội nghiệp của một chàng trai trước tình yêu của mình trong suốt cả bài hát.

Tôi vẫn nhớ rõ hình ảnh khi cô gái đến thăm người yêu vào lúc anh đang phải đối mặt với cái chết bởi một căn bệnh vô phương cứu chữa.

Chàng trai lặng lẽ, bối rối khi thấy sự xuất hiện bất ngờ của người yêu. Vội vã quay đi, anh nén lòng buông ra hàng loạt câu hỏi, cốt chỉ để xua đi cái cảm giác trống rỗng, ngột ngạt trong căn phòng:

 

-Vì sao em lại khóc?
-Em hạnh phúc vì được gặp anh đấy mà

-Nhưng sao trông em lại ủ ê đến vậy?
-Vì em thực sự đang cảm thấy cô đơn

-Vậy thì hãy nói cho anh nghe đi, sao em cứ nắm lấy tay anh thật chặt? Sao tâm trí của em cứ lơ đễnh và thảng thốt đến như thế?

Không một chút do dự, cô gái trả lời ngay và nhìn thẳng vào mắt người yêu, mặc kệ cho anh vẫn cứ trốn tránh, vẫn cứ quay lưng và một mực từ chối tình cảm của mình:

Đơn giản chỉ bởi em yêu anh rất nhiều. Đừng cố chấp và bướng bỉnh như thế nữa. Tại sao anh vẫn cứ nghi ngờ tình cảm của em. Cho dù tương lai thế nào, cho dù còn rất nhiều khó khăn đang ở phía trước, nhưng em không ngần ngại, miễn là được yêu anh, được mãi mãi ở bên anh.

 

alone2

Lời hát của cô gái cứ nghẹn ngào nhưng đầy cương quyết. Đôi lúc, có cảm giác như cô rất yếu đuối, nức nở bên cạnh những câu hỏi “tại sao” của người yêu, nhưng rồi lại mạnh mẽ, cứng cỏi khi đang đứng trước nỗi tuyệt vọng của chàng, bởi cô sẵn sàng san sẻ, vỗ về anh, yêu thương anh…

Mặc kệ lời động viên của bạn gái, anh chàng ngốc nghếch vẫn cự tuyệt tình yêu vì cảm giác tội lỗi, không muốn nàng phải đau khổ vì mình.

Có lẽ bởi tâm trạng chung của những kẻ đang tuyệt vọng cùng cực trước cái chết là không muốn liên lụy đến người khác, không muốn làm tổn thương đến những người mà họ đang yêu thương hết mình. Họ muốn chối bỏ, muốn quay lưng, chẳng qua là vì tình yêu ấy mang trong mình cả biết bao những đớn đau, dằn vặt.

Hy sinh cho người mình yêu, muốn người ấy phải được hạnh phúc, đó chính là lý do để chàng trai buộc lòng phải từ bỏ thứ tình cảm chân thành nhất của mình.

-Đừng yêu anh chỉ bởi em cảm thấy tội nghiệp cho anh.
-Anh không thấy là tốt nhất chúng ta nên dành thời gian này để được ở bên nhau hay sao?

-Đừng yêu anh bởi anh biết em đang nói dối.
-Nếu anh thực sự cảm thấy em không xứng đáng với tình yêu này thì đừng yêu em nữa, hãy cứ ở đây để mặc cho ngày tháng qua đi…

 

Oằn mình trong cơn đau, chàng trai lại thốt lên những lời tuyệt vọng:

 

Đừng yêu anh nữa bởi anh đã đánh mất tất cả, bởi đó là định mệnh, là số phận, không gì cứu vãn được nữa rồi… Chúng ta dường như đã là của nhau. Anh cảm nhận được chính mình ở trong em, vậy mà…

 

Đừng nói như vậy nữa, điều này làm cho chúng ta cảm thấy hối tiếc. Em không muốn chôn vùi nó, chỉ muốn được cùng anh vút bay lên tận trời xanh.

anhnghethuat

Cô gái ôm chặt lấy người yêu, gợi lại cho chàng biết bao kỉ niệm, động viên chàng phải mạnh mẽ, cứng rắn và biết vượt qua mọi khó khăn.

Vào giây phút này, chàng trai như được là chính mình, được sống thật hơn với bản thân, được thổ lộ, được tâm tình, được… yếu đuối trong một khoảnh khắc chỉ có riêng hai người:

 

– Xin em đấy, xin em đừng rời bỏ anh. Đừng tin những điều anh vừa nói. “Đừng yêu anh nữa” chỉ là lúc anh đang tự dối lòng mình.
– Đừng có làm tim em quặn đau bởi những câu nói “Đừng yêu anh nữa” có được không?

Nhưng rồi giọng hát của chàng trai lại biến đổi, lại trở về với sự cứng rắn đến tàn nhẫn:

 

Xin em đấy, đừng yêu anh. Hãy cứ mặc kệ anh đi, đừng cố níu kéo như vậy nữa
Anh thừa biết là em không làm được như thế mà, bởi tình cảm của em luôn chỉ dành cho anh…

 

Bài hát kết thúc bằng câu hát No me ames (Đừng yêu anh!) đầy tuyệt vọng, cứ nhắc đi nhắc lại, ám ảnh trên suốt dọc con đường từ nghĩa trang.

Tình yêu chân thật có thể hy sinh cho nhau, sống chết vì nhau, nhưng cứ càng nghe bài hát, tôi vẫn có cảm giác cay đắng, ức nghẹn trong cổ họng.

Tình yêu luôn cần được chia sẻ và cảm thông, chứ không phải là cảm giác buộc phải một mình gánh chịu.

Được như thế, ấy mới là hạnh phúc…

 

-Internet

CRYING IN THE RAIN

I’ll never let you see
The way my broken heart is hurt in me
I’ve got my pride and I know how to hide
All my sorrow and pain
I’ll do my crying in the rain.

Anh sẽ không bao giờ để em thấy
Trái tim tan vỡ làm anh đau
Anh có niềm kiêu hãnh của mình
Và anh biết làm sao để giấu đi những muộn phiền và đau khổ
Anh sẽ phải khóc trong mưa.

Em à, có nhiều lắm rồi những lần anh nuốt ngược nước mắt vào tim vì anh còn có niềm kiêu hãnh của riêng anh. Anh là đàn ông, nước mắt sẽ làm anh trở nên yếu đuối. Và em biết không, những cơn mưa là cứu cánh của anh, trong mưa, sẽ không ai có thể thấy rằng mắt anh đang nhòe ướt, phải không em. Em ơi, sao không là I’ll crying in the rain mà lại là I’ll do my crying in the rain? Anh không muốn thế đâu em, nhưng anh phải làm như thế, chỉ có trong mưa anh mới có thể để nước mắt mình rơi.

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=c1GgHBQYZA8&hl=en]

  "…If I wait for stormy skies
You won’t know the rain from the tears in my eyes
You’ll never know that I still love you so
Though the heartaches remain
I’ll do my crying in the rain…"

Khi anh chờ đợi những cơn bão
Em sẽ không biết những giọt nước mưa trong mắt anh
Em sẽ không bao giờ biết rằng anh vẫn yêu em
Dù cho nỗi đau vẫn còn đó

Anh vẫn yêu em, cho dù có đau khổ cách mấy đi nữa thì tình yêu anh dành cho em vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Em ra đi rồi, đã mãi mãi cách xa anh, em không bao giờ còn là em của anh như ngày xưa được nữa. Và em ơi, hãy cười vui với lựa chọn của em, bởi vì sẽ không bao giờ em có thể biết rằng anh khóc. Cơn giông tố ngoài trời có thấm vào đâu so với cơn bão của lòng anh. Bên tận phương trời ấy, anh vẫn thầm mong sao cho thời gian qua nhanh thật nhanh để sớm được trở về bên em, được nghe em nói, được thấy em cười, được ở gần bên em, được sớm biến ước mơ một gia đình nhỏ – có em và có anh – thành hiện thực, nhưng anh có ngờ đâu ….

"…Raindrops falling from heaven
Could never take away my misery
But since we’re not together
I pray for stormy weather
To hide these tears I hope you’ll never see…"

Những hạt mưa từ trên thiên đàng rơi xuống
Cũng không làm vơi đi nỗi đau anh
Nhưng từ khi mình không còn bên nhau nữa
Anh vẫn hằng cầu nguyện những cơn mưa
Để giấu đi những giọt nước mắt mà anh hy vọng rằng em sẽ không bao giờ thấy.

Đúng đấy em ạ, nỗi đau trong anh quá lớn, không có giọt mưa nào có thể làm dịu đi. Tổn thương vì em đã không như anh hằng mong đợi, đau khổ vì mất em, và thất vọng nữa. Giờ thì anh còn có thể tin ai được nữa hả em, người anh tin tưởng nhất đã lấy đi hết niềm tin và hy vọng trong anh. Giờ thì anh trống rỗng, một cảm giác chưa bao giờ anh trãi qua, chắc có lẽ vì chưa bao giờ anh yêu ai nhiều bằng anh yêu em. Anh khóc và anh mong rằng nước mắt sẽ hòa vào nước mưa để em không bao giờ có thể nhận ra những giọt nước lan chảy trên gương mặt anh là những giọt mưa mặn đắng.  

"…Some day when my cryin’s done
I’m gonna wear a smile and walk in the sun
I may be a fool
But till then, darling, you’ll, never see me complain
I’ll do my crying in the rain…"

Có đôi lúc anh không khóc nữa
Anh sẽ mỉm miệng cười và bước đi trong ánh nắng
Có thể anh là một kẻ khờ dại
Nhưng em yêu ơi, em sẽ không bao giờ nghe một lời phàn nàn nào từ anh
I’ll do my crying in the rain.

cryintherain1
Chỉ dưới cơn mưa, người đàn ông mới có thể giấu những giọt nước mắt

Khi nỗi đau tạm vơi đi hay nước mắt đã cạn dòng, anh không khóc nữa. Hằng ngày, anh vẫn phải sống, vẫn phải đến với công việc, vẫn phải đối diện nhiều người, anh không thể khóc được. Những lúc đó, anh phải khoác lên gương mặt anh một nụ cười, cái cười sao mà gượng gạo. Nói đó, cười đó, nhưng ai nào biết rằng trong lòng anh tan nát. Ai nào biết rằng anh vẫn nhớ đến em, nhiều lắm. Mọi nỗ lực níu kéo của anh đều không làm em trở lại bên anh, em vẫn bước đi trên con đường mà em chọn – con đường không hề có bóng dáng anh.

Anh không trách em đâu, từ trước và bây giờ nữa, anh sẽ không bao giờ trách em. Tất cả là lỗi ở nơi anh, anh không hiểu (hay chưa hiểu) những cảm giác của em về anh. Đọc những gì em viết trong quyển nhật ký mà em để lại trên bàn, anh mới biết rằng mình đã vô tâm, đã để em một mình trăn trở với quá nhiều những vấn đề trong cuộc sống, trong mối quan hệ của chúng ta. Giờ thì anh chỉ còn biết nhìn em bước ra đi khỏi cuộc đời anh, cầu mong sau sẽ có người khác yêu em hơn là anh đã yêu em!

"…I’ll do my crying in the rain
Whoo-ooo
Whoo-ooo
since we’re not together
I pray for stormy weather
To hide these tears I hope you’ll never see
Some day when my cryin’s done
I’m gonna wear a smile and walk in the sun
I may be a fool
But till then, darling, you’ll, never see me complain
I’ll do my crying in the rain
I’ll do my crying in the rain"

Ngày hôm nay anh khóc trong mưa, cầu mong sao đừng bao giờ em thấy những giọt mưa – nước mắt anh. Và em ơi, anh vẫn yêu em, nhưng xin em hãy để cho mọi nỗi đau trong anh ngủ yên, đừng làm đau anh thêm lần nữa.

(Giấc Mơ Hoang)

Don’t Cry Joni

Có những bài hát dù nghe một lần nhưng ta không thể nào quên! Có thể vì bài hát đó do một tên tuổi kinh điển trình bày, do một nhạc sĩ nổi tiếng sáng tác, bởi nó gắn liền với một bộ phim tên tuổi, hay vì một lý do rất cụ thể nào đó. Riêng Don"t cry Joni thì tôi vẫn chưa tìm được “lý do có tên” để giải thích vì sao đã yêu nó sau bao năm trôi qua từ khi nghe nó.

Âm nhạc là thế, không thể diễn tả bằng một từ, một chữ, nên hay nhất là thản nhiên nhường chỗ cho cảm nhận và cảm xúc lên tiếng.

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=uMwjVp1m8Nc&hl=en]

 

“Jimmy, please say you"ll wait for me
I"ll grow up some day you"ll see
Saving all my kisses just for you
Signed with love for ever true”

Một cô bé bị chúng bạn lọai ra khỏi cuộc chơi, chỉ biết đứng năn nỉ, hứa rằng mình sẽ chơi hay hơn. Với một giọng trẻ thơ trong veo, cô bé đã hết sức thốt ra một lời hứa tình yêu mà có lẽ không có lời tỏ tình nào táo bạo và đáng yêu cho bằng: “Hãy chờ em nhé, Jimmi. Rồi một ngày khi em lớn. Em sẽ giữ tất cả những nụ hôn, để chỉ giành chúng cho anh… Như một minh chứng cho tình yêu của em, mãi mãi, chân thành”.

Tựa đề bài hát là một dấu cảm thán, lời khuyên hay sự ủi an nhẹ nhàng? Tôi nghĩ đó còn là một dấu chấm cho sự hụt hẫng tột độ của tình yêu trắc trở. Tìm – gặp – xa, rồi lại hội ngộ trong một tình huống trớ trêu. Tình yêu lắm khi như một trò cút bắt. Không bi đát như Roméo và Juliét – song nhìn ở một góc độ nào đó – chết không phải là hết, tình yêu của đôi uyên ương Roméo và Julíet trở thành một đề tài không bao giờ cạn, họ vẫn đoàn tụ bên nhau trên cõi thiên thai còn nỗi đau của Jimmi và Joni nghiệt ngã và ray rứt bất tận.

Ca khúc với mỗi nốt nhạc mỗi ca từ là một lời tự sự, trong đó có quá khứ, hiện tại nhưng không có tương lai, như mối tình cuả họ, tương lai là một dấu lửng cho cả hai, một sự bỏ lửng đáng buồn nên trong giai điệu của bài hát cứ êm êm mà trống rỗng, cách nối nhịp, nhả chữ của ca sỹ cũng thật lưng chừng.

Conway Twitty viết một câu chuyện bằng âm nhạc, tôi có cảm giác ấy bởi ca khúc có cốt truyện, bối cảnh, tình huống truyện cụ thể. Tôi thích vừa nghe ca khúc vừa dò từng lời của bài hát đã chép trong sổ. Mỗi lần kết hợp nghe – đọc thế này lại khiến tôi tự nhiên thấy lòng mình chùng – lặng và thương quá cho Joni…
Một tình yêu đơm mầm từ trong ký ức tuổi thơ. Bài hát có một sự đồng vọng lạ lùng, nó khiến ta mỉm cười với mối tình trinh nguyên lại cũng có thể khiến ta khóc ngay với sự vô tình đến vô tâm của chàng trai khi nhận bức thư tình đầu đời của Joni.

“Joni was the girl who lived next door
I"ve known her, I guess, ten years or more
Joni wrote me a note one day
And this is what she had to say

Slowly I read her note once more
Then I went over to the house next door
Her teardrops fell like rain that day
When I told Joni what I had to say.

Joni, Joni,please don"t cry
Youll forget me by and by
You"re just fifteen, I"m twenty – two
And Joni, I just can"t wait for you”.

Tình yêu của cô gái mới lớn là tất cả mộng mơ, ngây thơ và say mê bị giáng xuống vực bằng một lý do quá đơn giản, dù có cố mấy tôi cũng không thể mở rộng lòng chấp nhận: “Joni em đừng khóc. Rồi em sẽ quên anh thôi. Em chỉ mới là cô bé 15, còn anh đã 22 tuổi rồi. Joni ạ, anh không thể chờ em được…”.

“Soon I left our little hometown
Got me a job and tried to settle down
But the words kept haunting my memory
The words that Joni said to me”

Chàng trai đã ra đi thay vì tìm một cách giải quyết tích cực hơn. Tình yêu có nhiều khi đùa giỡn con người, chỉ khi xa Joni, Jimmi mới biết rằng anh đã yêu cô biết bao. Chẳng biết khi ấy anh nghĩ gì về những giọt nước mắt đẫm mi của Jonni khi anh nói lời chia tay.

“I packed my clothes and I caught a plane
I had to see Joni, I had to explain
How my heart was filled with her memory
And ask my Joni if shed marry me”

Anh đã hành động đúng với cách của một người đàn ông thực sự nhưng khi anh quay về tìm lại người yêu thì đúng ngay lúc cô ấy bước lên xe hoa về nhà chồng. Quá muộn và quá buồn, âu đó là cái giá phải trả cho những người không biết nắm giữ những khoảnh khắc quý giá của tình yêu, biết thế nhưng chúng ta vẫn không nỡ trách cả hai, bởi họ là những người đáng thương bị thần tình yêu đối xử quá khe khắt.

“I ran all the way to the house next door
But things weren t like they were before.
My teardrops fell like rain that day
When I heard what Joni had to say

Jimmy, Jimmy, please don"t cry
You"ll forget me by and by
Its been five years since you ve been gone
Jimmy, I married your best friend John”

Như một lời nhắc nhở, đừng bao giờ để tình yêu vuột khỏi tầm tay, vì có thể không bao giờ bạn tìm lại được. Nhấn nút Stop rồi nhưng tai tôi vẫn nghe chừng đâu đó Joni đang thỏ thẻ: “Jimmy, please say you’ll wait for me”.

Internet

Whiskey Lullaby

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=IZbN_nmxAGk]

She put him out like the burnin’ end of a midnight cigarette
She broke his heart he spent his whole life tryin’ to forget
We watched him drink his pain away a little at a time
But he never could get drunk enough to get her off his mind
Until the night

1st Chorus
He put that bottle to his head and pulled the trigger
And finally drank away her memory
Life is short but this time it was bigger
Than the strength he had to get up off his knees
We found him with his face down in the pillow
With a note that said I’ll love her till I die
And when we buried him beneath the willow
The angels sang a whiskey lullaby

La la la la la la la…La la la la la la laaaa…
La la la la la la la…La la la la la la laaaa…

The rumors flew but nobody knew how much she blamed herself
For years and years she tried to hide the whiskey on her breath
She finally drank her pain away a little at a time
But she never could get drunk enough to get him off her mind
Until the night

2nd Chorus
She put that bottle to her head and pulled the trigger
And finally drank away his memory
Life is short but this time it was bigger
Than the strength she had to get up off her knees
We found her with her face down in the pillow
Clinging to his picture for dear life
We laid her next to him beneath the willow
While the angels sang a whiskey lullaby

La la la la la la la…La la la la la la laaaa…
La la la la la la la…La la la la la la laaaa…
La la la la la la la…La la la la la la laaaa…
La la la la la la la…La la la la la la laaaa…

2 THẾ GIỚI – 2 NỤ CƯỜI

Một đoạn clip ngắn, hai cảnh đối lập. Máy quay cầm tay run bần bật, cấu trúc kịch bản đơn giản nhưng chặt chẽ…Tất cả đều thực, cả nụ cười của những em bé cũng vậy. Người xem thấy hết. Chỉ có những giọt nước mắt của người làm phim giấu vào trong và những giọt nước mắt của người xem ứa vào lòng…

Lời bài hát khắc khoải vang lên: "Hãy cho tôi kể câu chuyện của họ…"

Và, câu chuyện của họ đã được kể….

 

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=i2zvP-N2jPE&hl=en]

 

Let me tell their story
That no one else can hear
How can someone’s laughter
Bring me close to tears
And you’ll never know
Cause you’re never there
After what we’ve seen
Can we close our eyes again
Let me tell their story
you won’t think is true
I have not forgotten
So ilm sharing it with you.
For all the things we know
What have we really learned
Though i close my eyes
THE IMAGES REMAIN………
AND THEIR STORY…BEGINS AGAIN.

You Raise Me Up (Ngài nâng vực con )

Đây là bài hát mà tôi thường nghe lúc tôi buồn chán khi gặp thất bại trong cuộc sống, nay chia sẽ cùng các bạn smile_regular

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=rXLWiyV-CxQ&hl=en]

Lyric :

When I am down, and oh my soul so weary
When troubles come, and my heart burdened be
Then I am still and wait here in the silence
Until you come and sit awhile with me.
You raise me up so I can stand on mountains.
You raise me up to walk on stormy seas.
I am strong when I am on your shoulders.
You raise me up to more than I can be.
You raise me up so I can stand on mountains.
You raise me up to walk on stormy seas.
I am strong when I am on your shoulders.
You raise me up to more than I can be.

Tạm dịch:

Khi con gục ngã, ôi tâm hồn con mỏi mệt.
Khi khó khăn ập đến làm trái tim con nặng nề quá.
Con vẫn ngồi đây chờ đợi trong câm lặng
Trong phút giây đó, Ngài đến và ngồi cạnh bên con.
Ngài vực con lên cao ngang tầm những ngọn núi.
Ngài vực con lên để vượt qua cơn bão tố đại dương.
Trên đôi vai Ngài, con trở nên mạnh mẽ hơn.
Con có thể làm vượt qua sức mình khi Ngài nâng vực con lên.

Lời Việt:

Muộn phiền, tan vỡ, mất mát, ưu tư vây hồn con,
Từng giọt nước mắt ngập khoé mi …rơi tuôn tràn..
Mình con cô lẽ chẳng có ai chia sớt cùng
Và Chúa ở bên, mỗi phút giây hi vọng hơn
Vượt qua đỉnh núi cheo leo không còn run sợ
Bão tố phong ba há khiến bước con chùn chân
Mừng vui thay con có sức mạnh từ nơi Chúa
Ngài đỡ nâng con, vực hết yếu đuối trong con.