Behind Blue Eyes

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=4o1f7PpKSj

Download “Behind Blue Eyes” | File WMA | File FLV

  [youtube=http://www.youtube.com/watch?v=LMK8E2OKWPA]

Sáng mở mắt, nắng ơi dậy chưa nhỉ … 6h.
Mặc vội bộ đồ, chạy ra góc quán quen. Sớm quá, người vắng tanh, một mình ta một góc. Nghe Limb hát “Behind blue eyes”, quái hôm nay ai mở nhạc đến lạ, cứ 1 bài lặp lại miết, như đâm như xoáy vào tim.
Đây cũng là 1 bài trong list ưa thích của mình … rock ballad mà.
Ngồi trầm ngâm bên tách cà phê sớm còn nghi ngút khói, ngẫm nghĩ lyrics của nó, bỗng phát hiện ra nhiều điều mình chưa biết …
Cả về bài hát … lẫn bản thân mình …

Tiếng ghi ta dạo đầu nhẹ nhàng, trầm lắng, như mở ra một nỗi buồn âm thầm … Lời ca cất lên, chất giọng trầm trầm, hơi khàn khàn, vang lên như một lời tâm sự hơn là lời hát …

“No one knows what it’s like
To be the bad man
To be the sad man
Behind blue eyes”

Không ai hiểu cái cảm giác đó đâu,
Cảm giác của một kẻ tồi tệ,
Cảm giác của một kẻ sầu muộn,
Đằng sau ánh mắt buồn…

Ai hiểu được cho tôi …
Những năm tháng đắng cay qua dạy cho tôi phải biết kiêu căng … Phải biết ngước cao đầu …
Giữa đời tôi đứng, như một pho tượng để người người phải ngắm nhìn …
Tôi kiêu căng và xảo trá …
Tôi tính toán và mưu lợi …
Nhưng … có bao giờ … chỉ một lần thôi … bạn tôi ơi … hỏi rằng sao ánh mắt tôi luôn buồn vời vợi …
Tôi trở thành một kẻ đáng kính trọng trong mắt đồng nghiệp, bè bạn … Nhưng tôi cũng thành một kẻ đáng khinh bỉ nhất …
Tất cả chỉ là một con người …

“No one knows what it’s like
To be hated
To be fated
To telling only lies”

Ai hiểu được cảm giác đó không ? Khi ta bị ruồng bỏ, khi ta bị phủ nhận … khi ta chỉ dám nói ra những điều dối trá …
Tôi mang lên cho mình nhiều lớp mặt nạ …
Là một người con hiếu kính … tôi xỉ vả vào hai chữ “hiếu kính”
Là một người con cả biết quan tâm đến gia đình … tôi chà đạp lên hai chữ “quan tâm”
Là một người biết yêu thương … tôi khóc cho hai chữ “yêu thương”
Tài năng …
Kiêu hãnh …
Tất cả … tất cả chỉ là chiếc mặt nạ tôi tự mang cho mình …
Đêm … là lúc ta buông tiếng thở dài …
Và ngày … ta mang lên mình những chiếc mặt nạ …
Nào ai hiểu cho …

“But my dreams
They aren’t as empty
As my conscience seems to be”

Nhưng … tôi mơ một giấc mơ … điên rồ … không chẳng phải điên rồ đâu … chỉ là một giấc mơ tàn tạ …

Đêm … 1h khuya rồi …

Vẫn ngồi đây viết những giòng này …
Bên tai vẫn là giọng khàn khàn … “But my dreams They aren’t as empty As my conscience seems to be”
Mơ một gia đình êm ấm … mơ một tuổi đời thanh thản …
Tôi mơ về mái nhà xưa … mái nhà của những ngày ấy …
Bên tai … dù cố hết sức vặn cả volume loa lẫn headphone … vẫn không xua đi nổi cái tiếng chén đũa sau nhà vỡ tan từng cái … tiếng chửi rủa … tiếng khóc …

Đêm … một mình cô đơn … một góc phòng …

Đêm … mơ …

“I have hours, only lonely
My love is vengeance
That’s never free”

Ngày mai rồi sẽ ra sao … cái vòng xiết chặt lên cổ … làm sao tôi ghỡ …
Ngày mai rồi sẽ ra sao … tình yêu và sự trói buộc …
Gánh nặng trên vai …
Ai hiểu cho ta … Nào dám mơ một hạnh phúc … Tình yêu cũng thành nỗi dày vò …
Yêu lắm … nhưng …

Tiếng chén bể sau nhà đưa tôi về thực tại …
Tối …
Tối như con đường phía trước của tôi …
Mơ …
Nhưng thực tại vẫn là thực tại …
Xin lỗi em … tôi là kẻ vô dụng …
Đằng sau tất cả những lớp mặt nạ tôi mang trên mình …

“No one knows what it’s like
To feel these feelings
Like I do
And I blame you”

Trong đêm … điếu thuốc lập lòe … cháy … lụi tàn … chỉ còn là tàn tro …
Như chính cuộc đời tôi … chưa bao giờ được là ngọn lửa … cứ âm thầm cháy … đốt cuộc đời qua những tháng năm …
Không dám mơ … vì mơ sẽ không là hiện thực …
Không dám khóc … nước mắt chỉ khiến lòng nặng chĩu …
Trút nỗi giận lên đầu thế gian …

“Khi nắm đấm ta siết chặt, hãy giữ nó lại đi
Trước khi ta dùng nó, và lương tâm tan biến
Còn khi ta mỉm cười, hãy cho ta hay một vài điều xấu xa đi
Trước khi ta bật cười to, và xử sự không hơn gì kẻ ngốc

Nếu ta lỡ nuốt một thứ gì có hại
Đừng ngần ngại cho tay vào họng ta và lôi nó lên đi
Còn nếu ta rùng mình trước màn đêm giá lạnh
Hãy mang đến tấm mền và phủ kín người ta
Hãy cho ta hơi ấm, để sưởi ấm cả tâm hồn
Hãy để ta mặc tấm áo choàng dệt bởi tình người, ai đó nhé

Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta là một con người không tốt
Khi sau ánh mắt buồn, ta chỉ biết âu sầu”

Dành cho tình yêu của tôi …
Nếu như tôi là điếu thuốc …
Xin hãy làm đốm lửa … cùng đi với tôi đến cuối cuộc đời …
Cùng đốt cho tôi niềm tin nho nhỏ …
Rằng một ngày … tôi sẽ bùng cháy …
Cháy lên hạnh phúc yêu thương …
Để quên đi ánh mắt buồn …