Ná Cao Su

Để làm cái ná cần có hai sơi dây cao su. Thời trước cao su hiếm lắm. Có lần tôi phải bắt trộm con gà nòi con của ông tôi đem đổi cho thằng cha cắt dép lốp ngồi ở chợ Đầu Cầu. Cột dây vào gọng ná cũng là việc rất khó. Cột sao cho hai sợi dây thun căng ra thật đều thì viên đạn bay mới thẳng, trúng đích. Lại còn phải kiếm miếng da bọc. Cuối cùng là công việc nhặt đạn. Đạn là sỏi, cố tìm sao cho được những viên sỏi tròn, vừa tay, cỡ lớn hơn hòn bi ve một chút. Hồi ấy bọn tôi nhặt sỏi ở bến sông, và thường cho vào túi quần sooc. Chẳng mấy chốc mà túi quần nào cũng rách cả. Mẹ tôi rất bực mình, về sau mẹ may cho cái túi đựng đạn. Có cái ná cao su đeo nơi cổ, bị đạn giắt lưng quần, vắt vẻo trên mình trâu trong buổi chiều lang thang. Đứng trên đồi nhìn hoàng hôn bao trùm cảnh vật, như chiếc áo choàng màu khói hương, một nỗi buồn nhẹ nhẹ dễ chịu làm sao!

Ban chim 1

Lúc mới bảy tám tuổi, chưa đủ sức kéo cái ná cao su thì tôi thường đi theo bọn lớn hơn giúp chúng nhặt đạn, tìm chim và nếu chúng bắn con chim chết rơi trong bụi thì bọn nhỏ chúng tôi chui vào lấy. Rủi con chim rơi vào vườn người khác bọn lớn sợ chó không dám vào bọn nhỏ chúng tôi chui vào nhặt hộ. Đây là thời kì tập sự để trở thành chàng thợ săn. Trong mấy năm đó tôi học được thật nhiều bài học quí giá. Tôi biết được tập tính của từng loại chim. Và tôi cũng nghiễm nhiên trở thành nhà động vật học, ngành điểu học. Những buổi trưa đứng gió, trời nắng gay gắt, ánh mặt trời sau kẻ lá, đứng dưới nhìn lên phải nhận ra cái bụng lông trắng của con chim. Khó hơn cả là những lúc gió to cành lá vật vã rung động phải biết chú chim nhảy nhót nơi nào và phải bắn thật nhanh, bắn linh tính, không cần nhắm, và nhất là phải có tài thiện xạ. Hạ một chú chim sâu bé như cái hạt mít trên ngọn cây thông cao đung đưa trong gió không phải dễ, mặc dù có hạ được, thịt chú chim không đủ một miếng ăn. Thế nhưng bọn tôi phải làm sao có được thành tích đó để cho bọn kia nể phục và chấp nhận cho vào hội săn.

Cái ná cao su chỉ là một thứ vũ khí trẻ con thô sơ. Nhưng chúng tôi bắn tất. Bạ con gì cũng bắn, chó mèo, gà, vịt, thỏ, heo, và cả trâu bò…Nói nghe thì ghê gớm lắm, nhưng với cái ná cao su và ở tuổi chúng tôi thì hạ được anh chào mào, chị sè sẻ chẳng phải là chuyện dễ dàng. Tuy lúc nào, ở đâu cũng kè kè cái ná bên mình, nhưng năm thì mười họa mới bắn được con chim bé tẹo, nướng đem chia mỗi đứa không đủ nhét kẽ răng. Mỗi khi ăn chúng tôi cố nhai thật chậm thưởng thức, nhấm nháp cái chiến công hiển hách và cái chiến lợi phẩm vô cùng quí giá đó.

Sung_cao_su

Tôi cũng nghiệm ra rằng thường những con vật mà chúng tôi hạ được, đều khờ khạo, già nua, chậm chạp hơn đồng loại. Có thể nói như những nhà khoa học bây giờ thì sự bắn chim của bọn trẻ con chúng tôi không gây hại mà còn làm tốt cho môi trường, giống như hổ báo thịt những con thú già thú bệnh, làm vệ sinh môi trường.

So với khẩu súng hơi bây giờ thì cái ná cao su là thứ vũ khí thô sơ, không chút chính xác. Với khẩu súng hơi, nếu con chim chịu đứng yên vài giây và trong một khoảng cách mưới mét thì chắc chắn nộp mạng. Cây súng cao su không bao giờ được như thế. Nó là một dụng cụ không chính xác, tất cả nhờ tài năng của người bắn hay bắn dở, một ít may mắn và giống như người nghệ sĩ với cây đàn, khi hay khi dở.

 

[Blogger]