Hầm băng

“Ầm” , chỉ với một cú đánh, đại lực sĩ xứ Thổ Phồn, đã làm vỡ đôi tảng đá trước sân triều làm bá quan văn võ rùng mình kinh hãi, còn Sứ giả nước Thổ Phồn thì gật gù ra chiều đắc ý lắm.

Chỉ có Bờm ta vẫn dứng ung dung phe phảy quạt mo cười khảy, làm cho đại lực sĩ phải tức tối gầm gừ bước đến gây sự: “Ngươi cười như thế, hẳn phải có nội công thâm hậu hơn ta gấp nhiều lần. Sao không bước ra cùng ta tỷ thí?”.

Nghe lời thách đấu, muốn dạy cho sứ thần và đại lực sĩ một bài học, Bờm liền ung dung bước ra mà rằng: “Muôn tâu bệ hạ, thần xin được nhận lời thách đấu của đại lực sĩ Thổ Phồn, nhưng cách thi đấu phải do thần chọn”.

Ngày thi đấu, bá quan văn võ cùng đến trước hầm băng trong cung, đấu thủ mỗi bên được quyền chọn mang theo một số lương thực và dụng cụ, sau đó mỗi người phải bước vào trong một hầm băng. Trong hầm băng ngoại trừ chiếc máy tính xách tay nối mạng Internet để “chát” với ban giám khảo, ngoài ra thì không còn gì ngoài bốn bức tường nước đá đóng băng lạnh ngắt vì ở nhiệt độ âm mấy độ xê!

Đại lực sĩ chọn mang theo mấy dụng cụ và thuốc để luyện công, vì chỉ cần luyện “Thiết sa chưởng” thì đã đủ ấm rồi! Nhìn sang Bờm thì thấy Bờm mang theo một vật hình tròn tựa như tấm gương soi, một chiếc cốc to nước sôi và mấy gói “Nestcafe 3 trong 1” !?!

Bá quan ai cũng lo lắng, vì cốc nước sôi ấy giữ ấm được bao lâu trong hầm băng?

Ba hồi trống vang lên báo hiệu giờ tỷ thí bắt đầu, kể từ giờ này, đấu thủ nào chịu lạnh không nổi, phải ra khỏi hầm băng trước thì xem như chịu thua!

. . .

Đã hơn 4 giờ trôi qua, mà vẫn chưa thấy hai bên có động tĩnh gì! Bỗng đâu một cánh cửa hầm băng bật mở, đại lực sĩ xứ Thổ Phồn run lẩy bẩy chạy vọt ra miệng lắp bắp “xin thua, xin thua” rồi cắm đầu chạy mất. Sứ thần thấy thế cũng vội cáo lui. Bá quan văn võ nhìn nhau không hiểu Văn Bờm tiên sinh có thứ võ công gì mà ghê gớm thế? Đức vua bèn ra lệnh cho Thái giám bước vào hầm băng xem thử. Nhẹ nhàng bước vào đến nơi, Thái giám giật mình vì thấy Bờm đang ngồi lướt “Net” với ly cà phê nóng hổi bên cạnh, vội mời Bờm ra triều tâu rõ với Thánh thượng.

“Muôn tâu bệ hạ, thiết bị thần mang theo vào hầm băng có tên là USB CafePad, là một thiết bị hâm nóng cà phê sử dụng cổng USB của máy tính.

images_stories_thuthuat_hambang01

Cách sử dụng thiết bị này cũng khá đơn giản, chỉ việc cắm nó vào cổng USB, và đặt cốc cà phê hay nước uống gì tùy ý, lên trên mặt tròn giống như chiếc gương soi mặt. Thiếc bị sẽ dùng năng lượng do cổng USB cung cấp vào khoảng 500 mili ăm-pe (500mA) ở cường độ dòng điện 5 vôn (5V) để tạo ra một nhiệt lượng khoảng từ 40-80oC trên bề mặt miếng kim loại hình tròn, và giữ ấm chiếc cốc đặt trên đó.

 hambang02

hambang03

Khi không dùng nữa, để cho an toàn, không cần rút dây ra khỏi cổng USB của máy tính, mà chỉ cần bấm vào nút bật tắt nguồn của thiết bị (On/Off), nếu Bệ hạ muốn biết nó đang mở hay đang tắt thì nhìn vào chiếc đèn Led phía trên sẽ rõ ngay ạ.”

“A hèm, thiết bị này hay quá đi, phải không hả Thái giám!”. Hiểu ý Hoàng Thượng, Bờm vội tâu “Dạ, hạ thần xin kính dâng lên bệ hạ ngự dùng ạ”

“Hay lắm, để ta ban thưởng cho khanh về việc đã dạy cho tên đại lực sĩ kia một bài học”

Trời ơi, dù có vàng thưởng đây rồi, nhưng mà biết có mua được cái thiết bị cà phê cà pháo gì đó để trả lại cho thằng Tí không nữa? Nếu mà không tìm ra, chắc lần sau nó chẳng chịu chỉ cho Bờm mấy cái chiêu này nữa đâu!

Nhóm Mục Đồng

Thần y

“Loa loa loa loa, . . . Danh y làng nào giúp cho công chúa tiếp tục sử dụng Internet hoặc chữa cho công chúa hết bệnh, làng đó sẽ được miễn thuế ba năm”. Số là từ ngày cứu được công chúa từ hang đại bàng về, chẳng hiểu sao, công chúa chẳng còn nhìn thấy đường và cũng chẳng nói được, nghe hỏi gì cũng gật, lắc hoặc ú ớ mà thôi! Chỉ có niềm đam mê tự mình dùng Internet của công chúa là không hề thay đổi. Khổ nỗi, dù đánh bàn phím được bằng mười ngón, nhưng không nhìn thấy màn hình, thì làm sao mà lướt “net” cho được?

Dân làng Bưởi nghe đến chuyện “miễn thuế” thì ham, lại thêm cứ tưởng cái gì có dính tới “vi tính” thì Bờm đều làm được tuốt, nên ùn ùn mang chè xôi kéo đến nhà Bờm, xin Bờm giúp dân làng một chuyến.

Thôi đã lỡ “phóng lao thì phải theo lao”, Bờm đành chạy ù sang lều của “quân sư” Tí, hỏi hết, ghi hết vô quạt mo, rồi hồ hởi khăn gói lên đường lên kinh thành.

Vào cung, bước đâu tiên là Bờm hỏi viên thái giám, xem máy tính của công chúa có dùng Windows XP không?May quá, Có! Vậy là Bờm ngồi vào máy, bấm nút “Start”, rồi lần lượt chọn các mục “All Programs”, “Accessories”, “Accessibility”, cuối cùng là khởi động chương trình “Narrator”.

images_stories_thuthuat_thany01

À, thì ra đây là chương trình có sẳn trong Windows, cho phép đọc những văn bản và hoạt động trên màn hình Desktop cũng như những chương trình như Notepad, WordPad, Control Panel, Internet Explorer, và một số mục trong Windows Setup (vậy cũng quá đủ đối với công chúa rồi!).

Sau đó, một cửa sổ cấu hình Narrator xuất hiện, Bờm vừa đánh dấu vừa giải thích với viên thái giám (để sau này hư hỏng gì, có người sửa, chử hổng lẻ Bờm phải ở lại kinh đô luôn sao?):

“ Phần cấu hình gồm có bốn mục chọn chính, mục đầu tiên (Announce events on screen) yêu cầu chương trình đọc lên hết những sự kiện gì xảy ra trên màn hình, mục thứ hai (Read typed characters) bắt chương trình đọc lên những phím mà công chúa gõ vào!

Mục thứ ba (Move mouse pointer to the active item) sẽ đọc những nội dung hiện lên khi công chúa rê chuột đến những mục được phép chọn. Còn mục cuối cùng (Start Narrator minimized) cho phép khi khởi động thì thu nhỏ chương trình xuống Taskbar để khỏi chiếm chổ trên màn hình.

Bổng viên quan thái giám nói nhỏ với Bờm: “Thưa danh y, công chúa từ ngày bị đại bàng bắt cóc trở về rất ghét cái giọng ồm ồm kiểu như giọng đọc từ nãy giờ!”

Vừa bấm vào nút Voice, Bờm vừa giảng giải tiếp cho vị thái giám:

“Không sao, nếu công chúa không thích giọng ồm ồm, thì có thể chọn âm vực (Pitch) cao lên, ngoài ra chương trình còn cho phép thay đổi cả tốc độ nói (Speed) nhanh chậm, âm lượng (Volume) lớn nhỏ nữa đó.”

images_stories_thuthuat_thany02

“Xong rồi, bây giờ thì mời công chúa ngồi vào dùng thử!”

Hai tỳ nữ đở công chúa ngồi vào ghế, rồi mang tai nghe vào để công chúa bắt đầu lướt “net”.

Đôi mắt bị ngự y băng thuốc, nhưng khuôn mặt khả ái ấy trông có vẻ rất hài lòng khi nghe máy tính đọc. Đức vua và Hoàng Hậu thấy công chúa vui vẻ cũng ra chiều hạnh phúc lắm.

Bổng công chúa đứng lên tháo tung băng mắt, quỳ xuống: “Tâu Phụ vương, đây chính là người đã cứu con thoát khỏi tay đại bàng”. “Ai? Danh y Văn Bờm đây hả?” “Dạ không?” (Hú hồn Bờm) “Có một người mang tên Thạch Sanh vừa gởi cho con một e‑mail đính kèm bài nhạc mà con đã nghe người ấy đàn dưới hang đại bàng.”

“Đàn kêu tích tịch tình tang, ai đem công chúa lên hang mà về”. “Xin phụ vương hãy vời người ấy vào cung”.

“Được, nhưng trước hết để ta ban thưởng cho Danh y Văn Bờm vì đã trị hết bệnh cho con trước đã. Ngoài việc miễn thuế ba năm cho làng Bưởi, nay ta phong cho Văn Bờm tiên sinh chức “Thần y”, mỗi năm triều kiến ba lần và ban tặng một cây quạt mo vàng chín số bốn!”. (Hổng sao, chắc vì đang quá vui mừng, nên Hoàng thượng bị líu lưỡi thôi mà!)

Nhóm Mục Đồng

Tự lực cánh sinh

Để Bờm kể các bạn nghe chuyện Bờm làm đĩa. Đĩa đây hổng phải là Bờm muốn nói mấy cái đĩa gốm sứ đâu nha. Vốn là gốm sứ thì làng Bưởi của Bờm làm dâng Vua nhiều rồi, còn năm nay nhân ngày lễ thượng thọ, nên Lý trưởng muốn dâng Vua một đĩa nhạc chúc thọ đặc biệt do những thôn nữ xin đẹp của làng trình diễn. Nhạc thì đã thu sẳn vào máy tính hết rồi, bây giờ chỉ còn việc ghi ra đĩa nữa thôi.

Mà theo lời Lý trưởng, làng này thì còn ai làm được chuyện này ngoài Bờm? Khổ nỗi, làm giỏi thì không nói gì, chứ lỡ mà sai sót hoặc là không kịp đúng hạn dâng vua gì mà cả làng bị phạt thì chắc “trăm dâu đem đổ đầu Bờm” là cái chắc.Chạy cái vù ra lều vi tính của thằng Tí sún để cầu cứu nó như mọi khi, thì mới hay là nó đã ra tỉnh thăm bà nó bị ốm từ mấy hôm nay. Thiệt khổ! Vậy thì Bờm phải tự lực cánh sinh rồi! Bổng đâu thằng bé chăn trâu cạnh lều thằng Tí chạy qua đưa cho Bờm một mảnh lá chuối trên đó có dòng chữ: http://directdownload2.burn4free.com/burn4free_setup.exe

A! Thì ra thằng Tí vội quá không kịp chào Bờm trước khi đi thăm bà, nhưng nghe tin phong phanh đâu đó về chuyện ghi đĩa nên đã để lại bí kíp cho Bờm.Bờm vội đao-loát (download) ngay cái chương trình miễn phí đó về rồi cài lên.

11

Đầu tiên là phải kiểm tra coi cái đầu ghi của thằng Tí có “tương thích” với chương trình này không cái đã chứ! Lỡ mà không tương thích, đang ghi nữa chừng mà nó “đá” đĩa ra là tiêu một cái đĩa trắng của Bờm sao? Trong khi để kiểm tra tương thích chỉ việc bấm vô cái nút “Online CD Burner Check” là xong rồi mà!

images_stories_thuthuat_tuluccanhsinh02

Một trang “quép” (web) mở ra thông báo cho Bờm biết là cái đầu ghi này “OK” với chương trình. Vậy thì còn chờ gì nữa chứ!Vậy rồi Bờm chỉ việc cho những tập tin nhạc đã thu sẵn vào. Đâu có gì đâu mà khó? Chỉ việc bấm phải chuột rồi chọn “Add” xong rồi Bờm tìm tới thư mục chứa những tập tin nhạc, đánh dấu hết những tập tin đó rồi chọn thôi “Add to Compilation” là xong rồi!

12

Cái lão Phú ông này, chẳng biết làm mà cũng giành làm, lung tung cả lên. Một số bài thì dạng MP3, một số bài thì dạng WMA, may mà trình ghi đĩa của Bờm chấp nhận tất cả nên mới ghi được đó chứ (nào là WAV, WMA, MP3, OGG, FLAC, WavPack, và cả CDA). Không thì Lão biết tay Bờm!Bây giờ thì Bờm chọn tốc độ ghi đĩa là hai mươi tư ít xì (24x) cho nó an toàn, rồi bấm vào nút “Burn Audio” là xong

images_stories_thuthuat_tuluccanhsinh04

Tiếp theo đó Bờm coi lại coi, ừ đúng rồi tổng cộng là mười ba bài (bát quái công với ngũ hành mà lị), nên Bờm quyết định nhấn OK thôi!Cái chương trình này tuy là phờ ri (free) nhưng mà có thể tương thích được với hơn hai vạn loại đầu ghi xi đi(CD) và đi-vi-đi (DVD) khác nhau đó! Nó còn ghi ra tập tin ai-sồ (ISO), cũng như ghi đĩa đi-vi-đi hai lớp (DVD Dual Layer) nữa chứ! Công nghệ cao thật!

images_stories_thuthuat_tuluccanhsinh05

Nghe phong phanh đâu đó, nhờ cái đĩa xi-đi đó, mà năm tới làng của Bờm sẽ được miễn thuế một năm. Còn Bờm thì sẽ được vời vào cung để nhậm một chức quan gì to lắm, để chuyên … ghi đĩa cho Vua mà thôi. Nhưng nếu có vậy thiệt, thì Bờm cũng xin vua tha tội cho Bờm, vì Bờm chỉ thích ở làng Bưởi, quạt quạt mo thôi. Nếu vua muốn thưởng thì xin ban cho Bờm một miếng vàng “nhỏ nhỏ mỏng mỏng” cở cây quạt mo của Bờm thôi!

Nhóm MỤC ĐỒNG

Phú ông kén rể

Số là cô Mơ con gái Phú ông yêu chàng Tú trong làng, nhưng Phú ông chẳng chịu thằng rể nghèo nhưng hay chữ đó! Thế nên Phú ông mới treo biển kén rể đông sàng, hẹn ngày mồng mười tháng sáu đến thi, chàng trai nào có chiếc ai-pót(1) chạy lâu hết “pin” nhất sẽ được cưới cô Mơ!

Dân làng ai cũng cảm thương cho chuyện chàng Tú – cô Mơ nhưng cũng chẳng biết làm sao. Bờm thì khác à nha, Tú là thằng bạn nối khố với Bờm từ nhỏ, nên chuyện này thì sống chết Bờm cũng phải ra tay thôi.

Đầu tiên là Bờm mang cây quạt mo ra chợ huyện, đổi lấy cái ai-pót mang về cho chàng Tú. Khổ nổi, cứ chạy được mươi bài nhạc thì hết “pin”, vậy thì còn mong gì thi với thố?

Thôi thì phải chạy ra năn nỉ thằng Tí, nhờ nó giúp một tay.

Thằng Tí thấy Bờm phải năn nỉ ỉ ôi, mới lên giọng dạy đời: “Chuyện pin của ai-pót này là khó lắm đó! Nhưng mà với Tí thì là chuyện nhỏ thôi!?”

Đầu tiên, ai cũng biết mà ít khi làm với ai-pót, đó là khi đang hổng đụng tới nó, thì chuyển qua chế độ “Hold” để tránh nó bị tiêu phí năng lượng vô ích do vô tình. Còn nếu đang không có nghe nhạc hả, thì làm ơn “Pause” nó lại, hoặc là tắt nó đi bằng cách bấm nút “Play” khoảng hơn hai giây là được!

pokr01

“Vậy thôi hả? Hay còn gì nữa hông?” Bờm nóng ruột thúc thằng Tí nói tiếp.

“Chưa đâu, đó chỉ là chuyện sử dụng, quan trọng là phải cấu hình sao cho ai‑pót hoạt động ít tốn “nhiên liệu” nhất, thì mới mong thắng được! Muốn vậy thì phải “Tối ưu hóa cấu hình”.

“Nghĩa là sao?Tối ưu hóa cách nào?”

“Trước hết là tắt mấy cái tính năng chưa cần tới, vì mấy cái tính năng này làm tốn pin dữ lắm!”

“Đầu tiên là tính năng “Backlight” là tính năng bật thêm đèn trên màn hiển thị. Do đó, chỉ nên dùng tính năng này khi thật cần thiết, mà trong trận đấu sắp tới, mình chỉ cần kéo dài thời gian xài pin thôi, chứ đâu có điều chỉnh gì đâu, nên tắt tính năng này.”

“Thứ hai là tính năng “Equalizer”, sử dụng tính năng này sẽ làm tiêu tốn “nhiên liệu” do phải sử dụng thêm bộ vi xử lý, cho dù bài hát của Bờm không hề lưu thuộc tính này trong đó! Mà cho dù Bờm có dùng chương trình “iTunes” để thêm thuộc tính này vào “trắc”(2) nhạc, thì cũng đâu cần dùng tới tính năng này, tại vì ai-pot sẽ giữ nguyên cấu hình “Equalizer” đã ghi trong iTunes mà thôi. Nói tóm lại là cũng tắt luôn tính năng này cho nhẹ!

pokr02

Bờm vội hỏi ”Vậy là xong đúng không? Bờm về à nhen!”

“Khoan đã, Bờm làm cái gì mà gấp vậy? Mấy cách đó chỉ là cơ bản thôi, còn cách này nữa mới là cao cấp nè!”

“Máy ai-pót chơi nhạc thông qua một vùng nhớ đệm để tránh hiện tượng chơi nhạc bị đứt đoạn và giảm tiêu hao năng lượng pin. Máy ai-pót sẽ chỉ phải dùng năng lượng để quay đĩa khi cần nạp thêm dữ liệu vào bộ đệm này mà thôi. Có hai yếu tố làm cho việc quay đĩa này xảy ra thường xuyên hơn, và nếu Bờm tìm cách giảm hai yếu tố này xuống, thì pin sẽ lâu hết hơn!.

“Một là đừng “Fast Forward”, tính năng này làm ai-pot phải liên tục đọc đĩa cứng và làm tốn năng lượng. Nên dùng một cái pờ-lay-lít(3) sẽ tốt hơn nhiều.

Hai là nên dùng nhạc nén! Vì bộ đệm của ai-pót hoạt động hiệu quả nhất với những bài nhạc có kích thước trung bình dưới chín mê-ga-bai(4). Vì vậy, cần chuyển những tập tin nhạc sang dạng nén, trước khi đưa tụi nó qua iTunes. Bờm cũng nên nhớ cắt những bài hát dài ra thành nhiều đoạn có kích thước nhỏ thôi.”

Thôi đủ quá rồi, để Bờm về làm theo y như vậy, rồi xạc pin lại cho thật đầy để ngày mai Thầy Tú giành được cô Mơ cho “Sắc cầm hảo hợp, Long Phụng hòa minh”, rồi Bờm còn đem cái ai-pót ra chợ huyện xin chuộc lại cây quạt mo thân yêu của Bờm về nữa chứ!

Nhóm MỤC ĐỒNG

Trò chơi liên làng

Chuyện gì thì hổng biết, chứ làng mà mở hội vui thì hổng thể thiếu Bờm được. Mà bây giờ thì phong trào “sô bít” nở rộ như nấm sau mưa ấy, nào là “Nhịp sống sôi động”, “Trò chơi liên tỉnh”, rồi “Sóng nước phương Nam“,”Chung sức”, … Thế là chủ nhật tuần này, làng Bưởi của Bờm với làng Cam kế cạnh quyết phân tài cao thấp bằng “Trò chơi liên làng”. Hội thi thật là náo nhiệt, áo xanh áo đỏ, cờ tía cờ hồng phấp phới, thầy Lý hai làng còn mời cả Quan Huyện về làm giám khảo.

“Tùng tùng tùng,tùng”, Quan Huyện gõ bốn tiếng trống làm hiệu, rồi dõng dạc tuyên bố : “Hai làng Cam Bưởi, thi hội ba trò, gắng sức tranh tài, được hai là thắng”.

Trò thứ nhất là là trò đánh đu, trò này thì làng Bưởi của Bờm chiến thắng một cách thuyết phục đội “Áo dài” của làng Cam. Thiệt mà! Vì mỗi khi đội “Váy ngắn” của làng Bưởi nhún mình đẩy chiếc đu bay vút lên cao, thì hổng chỉ trai gái làng Bưởi mà cả trai làng Cam cũng hò reo inh ỏi, huýt gió, vổ tay ầm ĩ…

Qua trò thứ hai, Dũng sỉ làng Bưởi hổng biết vì còn ngây ngất trước màn đánh đu của gái làng vừa rồi không, mà mới lom khom bước vào cuộc thi đấu vật chưa đầy một phút đã bị đấu thủ vật ngã lăn kềnh! Tức thật!

Bây giờ chỉ còn một trò chơi “Trí tuệ” cuối cùng, làng nào thắng thì xem như giành chiến thắng cuối cùng cho làng. Vì vậy, Lý trưởng làng Bưởi quyết định cử Bờm vào thi đấu. Bờm từ chối sao được? Vì danh dự của cả làng mà!

Quan Huyện công bố trò chơi trí tuệ cuối cùng sẽ là “Download tốc độ”, đấu thủ nào “đao loát” xong đĩa CD từ một địa chỉ trên In-tờ-nét theo quy định với thời gian ngắn nhất sẽ là người chiến thắng, và để tăng phần hấp dẫn, đấu thủ chiến thắng sẽ được cưới người đẹp Thị Nẻ, mà sắc đẹp “chim sa cá lặn” của Thị Nẻ thì đâu có thua gì Thị Nở ở làng Vũ Đại ngày ấy đâu!

Bờm run quá, thua thì bị làng phạt, còn thắng thì phải cưới Thị Nẻ! Nhưng mà vì danh dự cả làng, nên Bờm đành nhắm mắt đưa chân thôi!

Đấu thủ làng Cam dùng “tun” “đao loát” là FlashGet, ha ha, thằng Tí nó giỏi thật, đoán việc như thần ấy, nó đoán trước chuyện đó rồi! Nó còn nói là với cái tun đó, đấu thủ làng Cam sẽ “đao loát” nhanh gấp 10 lần đó chứ! Nhưng Bờm chẳng lo, thằng Tí nói rằng nó còn một “tun” rất hay mà tới giờ thi đấu nó mới cho Bờm biết để cho khỏi lộ bí mật!

Đang lo hổng biết thằng Tí làm cách nào mà nhắc bài cho Bờm, thì bổng nhiên thấy thằng Tí phe phảy tay. Bờm hiểu rồi, thì ra là thằng Tí đã viết sẳn trong quạt mo của Bờm hai dòng chữ:

http://www.axitech.hu/nettransport/downloads/NT2Setup_multi.exe

http://pcd.nease.net/sit/download/128.reg

Bờm vội vào In-tờ-nét để “đao-loát” hai tập tin thằng Tí đã ghi rồi cài đặt vào trong máy tính thi đấu của mình.

Nhưng mở cái “tun” Net Transport vừa cài đặt xong, Bờm thấy nó chẳng khác gì với FlashGet của làng Cam! Với lại nó cũng chỉ có thể chia tập tin cần “đao-loát” làm 10 phần để “đao” cùng lúc như FlashGet thôi! Vậy thì làm sao mà thắng được?

Hiểu được vẻ mặt lo lắng của Bờm, thằng Tí lại tiếp tục chỉ chỉ vào trong quạt mo. Thì ra Bờm đã quên cài đặt tập tin ….. . Bờm bấm “đúp” vô tập tin đó, một cửa sổ hiện ra hỏi Bờm có muốn cài đặt thông tin vào “Registry” không?Dĩ nhiên là Bờm chọn “Yes” rồi!

Vừa mới bấm xong thì bổng tiếng trống báo hiệu giờ thi đấu bắt đầu. Bờm khởi động Net Transport, sau đó bấm vào nút “New”, một cửa sổ hiện ra, để Bờm nhập vào địa chỉ tập tin “đao-loát” để thi đấu. Sau đó, Bờm chuyển xuống mục “Transport” để tăng tốc độ đao-loát bằng cách bấm vào phím mủi tên hướng lên trên.

À, thì ra số lượng phần được chia ra để “đao –loát” cùng lúc trong mục Transport, sau khi bờm sửa cái “Rì-git-tri” đã có thể lên đến con số tối đa là 128 phần!

images_stories_thuthuat_tcll1

Tiếp theo, Bờm bấm vào mục “Other Setting”, và chọn tab “Proxy”, rồi chọn nút “Multiple Proxy” để tăng tốc độ đao-loát lên thêm, bằng cách cho mỗi “Thread”, tức là mỗi phần chia, sẽ đi theo một đường khác nhau trên In-tơ-nét thông qua các “bờ-rốc-xi”.

images_stories_thuthuat_tcll2

Vậy là Bờm có thể “đao-loát” tập tin về máy nhanh gấp 128 lần rồi đó. Bờm bấm “OK” rồi ngồi rung đùi … vì “sợ” mình chiến thắng!!!

Nhưng cũng phải công nhận là cái “tun” của thằng Tí cực hay, mới chưa đầy một khắc mà tập tin đã “đao-loát” được gần chín chục phần trăm, trong khi đội làng Cam mới “đao” được có một phần tư. Bờm thắng là cái chắc, nghĩa là chuyện cưới Thị Nẻ cũng là cái chắc! Thôi thì “thân trai mười hai bến nước, trong nhờ đục chịu”, chứ biết làm sao!

images_stories_thuthuat_tcll3

Nhưng thiệt “Trời chẳng phụ người hiền”, đúng vào lúc Bờm “đao” được chín mươi chín phần trăm, thì bổng “bụp”, hai cái máy tính thi đấu đều tối thui! Có tiếng thằng Mõ la to “Ối giời ơi, cúp điện rồi!”. Làng Bưởi ai cũng giận vì thắng đến nơi rồi mà còn vuột, chỉ có Bờm là sướng như lượm được vàng.

Quan Huyện tuyên bố: “Do lỗi nhà đèn, trận cuối bất phân, hai làng hòa nhau, tuần sau thi lại”. Thôi, tuần sau Bờm bận phải lên tỉnh để sửa quạt mo rồi, không dự hội được đâu, làng cử ai thi thì thi đi nhá!

Nhóm Mục đồng

Ra tay

Lần đó, đang dạo chơi giữa chốn ồn ào náo nhiệt, bổng đâu một đoàn kiệu rẽ mọi người sang hai bên rồi dừng ngay trước mặt Bờm. Vị võ quan hổn hển cúi chào Bờm rồi nói : “Thưa Văn Bờm tiên sinh, có thánh chỉ mời ngài trở về cung ngay lập tức!”. Bờm nghe xong, biết có chuyện gấp, chẳng dám nửa lời, nhảy ngay lên kiệu để bọn phu kiệu chạy như bay về phía cổng thành.

Về đến nơi mới hay là, hôm nay sứ thần các nước đang tề tựu về đây để bàn chuyện ban giao, thực chất để đoán xem thực lực nuớc Nam từng nghe vốn lắm nhân tài.

Câu đố mà sứ thần đưa ra là: “Trong vòng một hồi trống, chỉ dùng bộ Microsoft Office làm xong được một chương trình giới thiệu hình ảnh một vùng đất phương nam!”. Nhìn bọn sứ thần cao ngạo, cả triều đình ai cũng bực tức, khổ nỗi lực bất tòng tâm, chỉ còn trông đợi vào Bờm mà thôi!

“Được, ta nhận lời thách đố này!”, Bờm bước ra trước mặt các sứ thần rồi vòng tay nói lớn. Thực ra, tự nãy giờ Bờm đã cười thầm, vì may sao, lúc còn ở quê nhà, thằng Tí đã từng dạy “chiêu” này cho Bờm rồi!

“Tùng .. tùng …”, hồi trống bắt đầu vang lên, Bờm bước vào trước máy tính, mở chương trình Power Point 2003 lên, thì đã có sẳn một Slide trắng.

images_stories_thuthuat_ratay01

Ngay lập tức, Bờm chọn ngay trong menu, mục Insert – Picture – New Photo Album

Tiếp theo, Bờm bấm nút File/Disk để mở thư mục chứa bản đồ, bấm Control A để chọn hết các hình cho nhanh rồi bấm vào nút “Insert”. Thế là toàn bộ bản đồ vùng đất phương nam hiện ra trong danh sách.

images_stories_thuthuat_ratay02

Lẽ ra, ở mục này, Bờm có thể hiệu chỉnh tăng giảm độ sáng, độ tương phản hay xoay từng tấm ảnh cho phù hợp. Bờm cũng có thể chọn hiển thị bao nhiêu ảnh trong một slide nữa chứ! Nhưng mà thôi, loay hoay một tí thôi là kết thúc hồi trống lệnh thì Bờm thua cái chắc, nên Bờm vội bấm vào nút “Create” cho xong.

Ngay lúc đó màn hình chuyển về trạng thái soạn thảo Power Point, với mỗi tấm ảnh nằm đầy một “slide”, tốt quá rồi!

cc37a6424040c39736c91e17dfeb9b06

Để cho chương trình chạy tự động, Bờm bấm vào mục “Slide Show”, chọn “Slide Transition”, rồi lại bấm vào mục “Automatically after”, xong điền vào con số 4, có nghĩa là cứ mỗi bốn giây thì một “slide” mới sẽ hiện lên. Bờm cũng hổng quên bấm vào nút “Apply to All Slide” để áp phần vừa thay đổi vào tất cả các “slide”.

Thế là xong! Nhưng mà kể ra thì lâu, chứ còn Bờm bấm với suy nghĩ thì nhanh như chớp ấy chứ! Nên làm xong hết rồi, Bờm mới nghỉ: “Tại sao mình không nhân cơ hội này nhắc nhở chúng về chủ quyền dân tộc mình nhỉ?”. Thế là Bờm mở thêm một Slide mới dưới cùng, đánh vào bốn câu thơ mà Bờm đã được Thầy Đồ trong làng dạy cho:

“Sông núi nước Nam vua Nam ở. Rành rành đã định tại sách trời. Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm? Chúng bây sẽ bị đánh tơi bời.”, rồi xuống hàng ghi thêm tên tác giả là danh tướng Lý Thường Kiệt.

Chưa dứt hồi trống, mà Bờm đã làm xong lời thách đố trong sự khâm phục của sứ thần các nước. Bấm vào mục “Slide Show”, Bờm chiếu lên màn hình những hình ảnh bản đồ một vùng đất phương nam trong vẻ mặt hoan hỉ của cả triều đình, cũng như vẻ đăm chiêu của các sứ thần khi đọc bài thơ “thần” kết thúc phần giới thiệu.

Nghe đâu, sau lần đó, Bờm đã xin từ chối phần thưởng Vua ban, vì Bờm đã cố sức hoàn thành nhiệm vụ không phải vì phần thưởng đó đâu, mà là vì “tinh thần dân tộc” chứ bộ!

Nhóm MỤC ĐỒNG

Giúp cậu Tú ôn bài

Mấy hôm nay, thấy cậu Tú học thi mà Bờm thấy thương quá, nhưng mà với học vấn của Bờm thì đúng là “lực bất tòng tâm”, hổng biết mần sao mà giúp cậu Tú cho được.

Nghe Bờm than thở, thằng Tí nghĩ ngợi một chút rồi vỗ đùi cái đét: “Có cách rồi! Nay thì cậu Tú đã là con rể của Phú ông, chắc Phú ông không tiếc gì cái máy vi tính mà hổng cho cậu Tú xài chung. Đã vậy, sao Bờm hổng giúp cậu Tú ghi chú lại những gì đã học, những gì cần nhớ vào máy tính. Mỗi khi muốn ôn lại, hay tìm kiếm cũng dễ, Bờm không biết cách thì để Tí giúp một tay!

Nghe lời thằng Tí, Bờm ngồi chăm chú nghe, rồi ghi lại hết vào quạt mo

“Trong bộ Office 2003, hãng Mai-cờ-rô-sóp có để sẳn một chương trình dùng thử 60 ngày mang tên là “One Note”. Nếu không tìm được thì Bờm nói cậu Tú lên địa chỉ phía dưới mà nạp về” 

http://www.microsoft.com/office/onenote/prodinfo/trial.mspx

1

“Khởi động chương trình lên xong, Bờm hướng dẫn cậu Tú chọn mục File-New, rồi chọn mục Folder để tạo ra một thư mục mới chứa dữ liệu sắp nạp vào. Kế tiếp, Bờm nhắc cậu Tú chia nội dung cần ghi thành các Section, mỗi Section sẽ là một tập tin riêng biệt trong thư mục vừa tạo ra.”

“Tiếp theo, Bờm hướng dẫn cậu Tú tiếp tục tạo ra các Page, là nơi chứa nội dung thực sự cần ghi chú. Trường hợp cần chia nhỏ trang ra thành các nội dung khác nhau, cậu Tú có thể tạo thêm SubPage”. 

2

  “Nội dung mỗi trang (Page) hay trang con (Subpage) sẽ gồm hai phần chính:  phần tiêu đề nằm phía trên (và còn được liệt kê bên phải chương trình) cho biết tên đề mục cần ghi chú, và phía dưới là nội dung ghi chú.”

3

“Mỗi khi muốn tìm lại một nội dung bất kỳ đã nhập vào, cậu Tú chỉ việc gõ nó vào mục “Find”. Chương trình One Note sẽ tìm kiếm trong toàn bộ thông tin và hiển thị những ghi chú nào có mang từ cần tìm. Như vậy, cậu Tú sẽ khỏi phải lục cả kho sách lên để tìm lại cái đã từng học rồi!”

“Chương trình này còn cho phép cậu Tú cho thêm rất nhiều thứ vào trong trang ghi chú, từ đồ thị, bút pháp (vẽ tự do), hình họa, ghi âm, ghi hình từ ca-mê-ra(2) . . . giúp cho việc ghi chú sống động và đa dạng hơn!”

4

“Bờm cũng nên nhớ cho cậu Tú biết là chương trình này tự động biết lưu lại, nên cậu Tú gõ cái gì vô thì nó nhớ cái đó, mà không cần phải “seo” lại!”

Còn nếu cậu Tú sợ Phú ông vô đọc trộm kiến thức của mình, thì có thể khóa mấy tập tin mà cậu ấy đã tạo ra bằng mật khẩu! Làm sao hả? Dễ lắm! Bờm cứ vào mục File-Password Protection, rồi bấm vào nút Set Password, một cửa sổ nhỏ xíu sẽ hiện ra để cậu Tú nhập vào mật khẩu, nhưng mà phải nhớ kỹ mật khẩu đó nha!

5

“Thôi Bờm chạy qua chổ cậu Tú nhanh lên đi, để lỡ mưa to, trôi hết chữ trên cây quạt mo mà tự nãy giờ Bờm viết là mệt lắm đó! Tí hổng có rảnh đâu mà chỉ Bờm lại từ đầu đâu à nhen!“

Bờm vội xuống nước năn nỉ, “Thôi mà, Tí ráng giúp cậu Tú thi đậu khoa này đi! Sau này quan Trạng vinh quy bái tổ về làng, Bờm sẽ nói với quan Trạng phong cho Tí chức quan. . . tắm ngựa!”  

Nhóm Mục Đồng

Văn Bờm Tiên Sinh từ quan

Đang rong chơi trong làng, bổng Bờm thấy đâu lính lệ kéo tới hơn chục người mang theo một cái kiệu to. Chưa hiểu mô tê gì hết thì đã thấy họ khiêng Bờm bỏ lên kiệu rồi cõng kiệu chạy như bay. Bờm vội thò đầu ra khỏi kiệu la to: ”Cứu Bờm! Cứu Bờm! Bắt cóc! Bắt cóc!”. Tên trưởng nhóm lính vội vừa chạy vừa la to: “Xin Văn Bờm tiên sinh ngồi yên để chúng tôi chạy về cho kịp, không thì bay đầu hết cả!” Nghe vậy, Bờm hoảng quá nắm lấy kiệu ngồi yên để chúng chạy về đình làng.

Đến nơi, chưa kịp thở đã thấy nào Quan huyện, lý trưởng, phú ông cùng kéo Bờm quỳ xuống trước mặt một vị quan với đầy đủ áo mão cân đai.

Văn Bờm tiên sinh nghe chỉ”.

“Nước ta có kho đĩa xi-đi (CD) chứa văn tự cổ bao đời với trên hàng vạn đĩa nhưng để lâu quá chưa dùng đến Nay xứ thần nước Xiêm-La sắp sang, lại đòi thăm kho đĩa đó, nên cần phải xem xét và bảo trì lại hết. Biết được làng Bưởi có Văn Bờm tiên sinh là người tài giỏi trong lĩnh vực này. Nay phong cho Văn Bờm Tiên sinh chức Bảo Lại, giao cho quản lý 50 tiểu thái giám chuyên việc chăm sóc kho đĩa xi-đi. Nội trong ba ngày phải nhậm chức, nội trong một tuần trăng phải hoàn tất việc hoàn thiện kho đĩa để chuẩn bị đón sứ thần Xiêm-La. Khâm chỉ”.

Theo kế hoạch của thằng Tí, vừa nhậm chức, Bờm đã tập họp toàn bộ đám tiểu thái giám lại, vạch ra kế hoạch gồm mấy bước:

Đầu tiên là Bờm tập họp hết bọn tiểu thái giám lại, giao cho chúng đứa thì giẻ lau, đứa thì máy hút bụi, ra lênh cho chúng làm sạch phòng chứa xi-đi, không còn một hạt bụi nhỏ. Xong việc, Bờm giao cho chúng mỗi đứa một cây bút dạ, ra lênh cho chúng ghi lại hết những đĩa chưa có nhãn. Bờm cũng nhân tiện giảng cho chúng nghe:”Khi ghi nhãn đĩa, phải dùng bút dạ, hổng được dùng bút cứng, nhọn vì sẽ làm hỏng đĩa. Nếu hổng cần thì cũng hổng nên dán nhãn đĩa bằng giấy, vì khi dán lên đĩa sẽ quay không cân bằng, vừa hư đĩa, vừa hỏng đầu đọc”. Tụi tiểu thái giám há hốc mồm ngồi nghe Bờm nói cứ như nghe thánh nói không bằng! Chúng đâu có biết, mấy cái đó Bờm chỉ học thuộc lời thằng Tí rồi nói lại vanh vách đâu.

Qua ngày hôm sau, Bờm tổ chức cúng tế rồi thực hiện lễ lau “mắt thần”. Mỗi tiểu thái giám được giao một đĩa xi-đi đặc biệt cùng với một ống thuốc, khi có lệnh, mỗi người nhỏ 3 giọt thuốc lên chiếc bàn chải nhỏ trên đĩa rồi đặt đĩa vào các ổ đĩa, sau đó bấm đẩy đĩa vào, một chương trình sẽ hiện lên cho biết quá trình lau “mắt thần” bắt đầu, rồi sau đó “hoàn tất”, đĩa sẽ tự động chạy ra để các tiểu thái giám mang cất vào kho chờ khi khác dùng tiếp.

Bây giờ thì mới đến công đoạn quan trọng, mỗi tiểu thái giám được giao cho một một bàn chải bông mềm bằng nỉ nhỏ cở hai ngón tay cùng với một ống thuốc lau đĩa. Bờm tập họp lại hết rồi lại bắt đầu thuyết giảng: “Các anh lấy từng cái đĩa một, nhỏ lên đó một vài giọt thuốc đã phát, sau đó phải dùng đúng cái bàn chải bông được giao lau từ tâm đĩa hướng ra cạnh đĩa cho đến khi nó khô hoàn toàn, nếu thấy còn bẩn hoặc còn dấu tay thì có thể làm lại vài lần. Tuyệt đối cấm việc xoay bàn chải theo chiều vòng tròn của mặt đĩa, vì như vậy sẽ làm hỏng đĩa, ai trái lệnh ta sẽ tâu lên thánh thượng chém bay đầu!

(Nói vậy thôi, chứ lúc còn ở trong làng, Bờm thấy thằng Tí nó chỉ dùng miếng vải mềm khô sạch sạch rồi thoa lên đĩa một tí sáp đánh bóng. Có khi không có sáp, thằng Tí dùng cả kem đánh răng hay một tí dầu xanh cũng xong! Miễn là đừng có xoay tròn theo chiều đĩa là được!)

Sau khi lau xong hết số đĩa, Bờm bắt bọn tiểu thái giám dùng phần mềm CDCheck mà hồi trước Bờm làm thợ chộp ảnh Bờm đã từng xài (*) để kiểm tra nội dung hết từng đĩa một. Nếu có thấy đĩa nào hơi khó đọc thì Bờm bắt tụi nó ghi lại bằng mấy loại đĩa tốt tốt để cho chắc ăn.

Sau cùng, Bờm bắt chúng dán lên tường mấy tờ giấy nhắc nhỏ chúng cách bảo quản kho đĩa.

– Phải để đĩa trong hộp hay bao chuyên dùng có lót vải mềm để tránh trầy đĩa

– Tránh để kho đĩa bị nóng quá hay lạnh quá

– Không bao giờ để đĩa bị bám hóa chất, bụi …

Xong rồi thì Bờm bắt chúng theo đó mà làm, còn Bờm thì chui vô Ngự thiện phòng, làm quen với mấy quan “nấu bếp”. Để chi hả? Để thưởng thức mấy món ăn ngon của cung đình chớ chi?

Sung sướng vậy, mà hôm qua, Bờm đã treo ấn từ quan, trở lại làng Bưởi. Cũng hổng phải Bờm thanh cao, hay chán ghét công danh gì. Được trọng vọng, ăn ngon, mặc đẹp, ai mà chỉ có điều, vì công trạng đã qua, đức Vua vừa quyết định phong cho Bờm chức “Tổng quản Thái giám”! Mà Bờm thì còn muốn có một chục chú “Bờm con”, nên thôi treo ấn từ quan là phải lắm còn gì?

NHÓM MỤC ĐỒNG