HẢO HÁN CA

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=OZ4LDjBTsFw&hl=en&fs=1]

Dù có nhiều dị bản nhưng tựu chung, toàn bộ nội dung truyện Thuỷ hử bao gồm hai phần chính: giai đoạn hình thành, tập hợp 108 anh hùng Lương Sơn Bạc (trong 70 hồi đầu) và quá trình tổn thất, tan rã hoàn toàn của lực lượng này.

Hình thành và phát triển

Quá trình tập hợp của các anh hùng thảo dã tại bến nước để hình thành quân khởi nghĩa Lương Sơn Bạc được Thi Nại Am dành 70 hồi để diễn giải. Tuy nhiên, nhân vật đầu tiên được đề cập không phải là một trong các vị anh hùng Lương Sơn, mà là Cao Cầu. Theo ý kiến các nhà nghiên cứu[2], quá trình thăng tiến của gian thần Cao Cầu chính là sự tố cáo cho chính sự thối nát của nhà Bắc Tống khi đó mà người chịu trách nhiệm cao nhất là vua Tống Huy Tông[3], một ông vua chơi bời, không quan tâm tới việc triều chính.

Từ một thảo dân lông bông, Cao Cầu gặp may hết lần này tới lần khác, trở thành sủng thần của vua Tống Huy Tông và được phong chức Thái uý. Mối liên kết giữa các gian thần Cao Cầu, Dương Tiễn, Lương Trung Thư… và bộ máy quan lại tham lam, xảo quyệt, độc ác bên dưới đã làm hại các lương thần của triều đình (Lâm Xung, Võ Tòng, Dương Chí, Tống Giang, Hoa Vinh…) khiến họ lần lượt phải bỏ sự nghiệp đi theo Lương Sơn Bạc.

Cũng có những anh hùng xuất thân nơi thôn dã, không có chức vụ quyền hành nhưng bất bình với sự áp chế, bóc lột của quan lại địa phương như Lý Quỳ, Sử Tiến, Lưu Đường… nên đã ra tay cứu giúp người hoạn nạn hoặc tự cứu bản thân mình, trở thành người phạm tội với triều đình và cũng lên Lương Sơn.

Từng nhóm anh hùng được tập hợp riêng lẻ, rồi sau đó tất cả đều tụ về Lương Sơn. Theo đánh giá của các nhà nghiên cứu về Thuỷ hử, có những người con đường lên Lương Sơn vòng vo nhiều lần như Tống Giang, vì ông vốn mang tư tưởng trung hiếu với triều đình; lại có những người con đường lên Lương Sơn thẳng tuột như Lý Quỳ – ông coi việc làm phản khi bị hà hiếp là đương nhiên. Thuỷ hử phản ánh thực trạng trong xã hội phong kiến nhiều đời: "quan bức thì dân phản", điều đó rất hợp với tâm lý của đông đảo quần chúng lao động nghèo khổ bị bóc lột, áp bức nên Thuỷ hử dễ đi sâu vào tiềm thức của nhân dân.

Điều khiến Thuỷ hử trở nên ly kỳ, hấp dẫn là ngoài tính cách đa dạng của các nhân vật, các tình tiết còn mang nhiều tính bất ngờ, thú vị cho người đọc. Người thủ lĩnh đầu tiên của Lương Sơn Bạc là Vương Luân, nhưng chính Vương Luân lại bị Lâm Xung sát hại để tôn Tiều Cái. Tiều Cái được xem là người khai sáng Lương Sơn, nhưng lại không thuộc vào số 108 vị anh hùng – không thuộc vào 36 vị thiên cang hay 72 vị địa sát – vì ông bị tử trận trước khi Lương Sơn tập hợp đủ 108 người. Tài năng, tính cách của các anh hùng Lương Sơn cũng phong phú, mỗi người một vẻ. Ngoài những người giỏi chinh chiến trên lưng ngựa như Quan Thắng, Lâm Xung, Hô Duyên Chước, Tần Minh, Đổng Bình… đánh bộ như Lý Quỳ, Võ Tòng, Lỗ Trí Thâm… còn một đội ngũ các tướng chuyên đánh thuỷ quân như anh em Trương Hoành – Trương Thuận, 3 anh em họ Nguyễn và cả Lý Tuấn; các quân sư tài ba như Ngô Dụng, Chu Vũ; những người di chuyển nhanh hoặc giỏi đột nhập như Đái Tông, Thời Thiên… Đặc biệt, trong các anh hùng Lương Sơn còn có 3 phụ nữ (Cố Đại Tẩu, Hỗ Tam Nương và Tôn Nhị Nương).

108anhhung_LuongSonBac

108 thủ lĩnh Lương Sơn gồm có 36 vị sao Thiên Cương và 72 vị Địa sát, đứng đầu là Tống Giang và cuối cùng là Đoàn Cảnh Trụ. 

Quy hàng và tan rã

Lương Sơn Bạc phát triển đến cực thịnh ở hồi 70 với việc tập hợp đủ 108 vị anh hùng được phân thứ hạng và nhiệm vụ ở Lương Sơn. Triều đình nhà Tống nhiều lần phát quân đi đánh dẹp đều bị quân khởi nghĩa đánh bại.

Thái uý Cao Cầu đích thân cầm quân đi dẹp, bị quân Lương Sơn bắt sống. Tuy nhiên, do thủ lĩnh Tống Giang mang nặng tư tưởng trung quân ái quốc nên đã sai thả Cao Cầu và xin được về quy thuận triều đình.

Dù bị nhiều ý kiến phản đối (nhất là Võ Tòng,Lỗ Trí Thâm,và Lý Quỳ), Tống Giang vẫn quyết ý dẫn các thủ hạ về quy hàng khi được triều đình chiêu an.

Sau khi về hàng triều đình, quân Lương Sơn được điều đi chống quân nhà Liêu xâm phạm bờ cõi nhà Tống. Quân Lương Sơn thắng quân Liêu liên tiếp nhiều trận, sắp tiến đến kinh đô nước Liêu thì vua Huy Tông theo lời các gian thần, chấp thuận cho nước Liêu giảng hoà và hạ lệnh Tống Giang rút quân.

Trở về, triều đình lại phái quân Lương Sơn đi đánh dẹp các cuộc khởi nghĩa khác của Điền Hổ, Vương Khánh và Phương Lạp. Với đội ngũ thiện chiến, tài năng, quân Lương Sơn dưới cờ hiệu của triều đình nhà Tống đã dẹp được cả 3 cuộc khởi nghĩa quy mô lớn này.

Khi đánh quân Liêu và các cuộc khởi nghĩa nông dân khác của Điền Hổ, Vương Khánh, họ toàn thắng và không có tướng lãnh nào tử vong. Tuy nhiên, khi đánh Phương Lạp, quân Lương Sơn bị tổn thất nặng. Và khi giặc giã không còn, nhà Tống tìm cách trừ khử họ.

Kết cục

Sự suy giảm quân số chỉ diễn ra khi quân Lương Sơn đụng độ quân Phương Lạp. Cho tới khi hạ đội quân này và bắt sống thủ lĩnh của họ (Võ Tòng bắt được Phương Lạp), các anh hùng Lương Sơn Bạc bị tổn thất rất nhiều.

Trong 108 người, 5 người không tham dự cuộc chiến với Phương Lạp do được lệnh ở lại hoặc bị gọi về; 103 người tham dự cuộc chiến với Phương Lạp thì có 76 người bị tử trận hoặc không trở về triều nhận quan tước, 27 người trở về triều.

Theo http://vi.wikipedia.org

LA ISLA BONITA

Written by Madonna, Pat Leonard, and Bruce Gaitsch

[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=WafCmfvBacY&hl=en]

Como puede ser verdad

Last night I dreamt of San Pedro
Just like I’d never gone, I knew the song
A young girl with eyes like the desert
It all seems like yesterday, not far away

Tropical the island breeze
All of nature wild and free
This is where I long to be
La isla bonita
And when the samba played
The sun would set so high
Ring through my ears and sting my eyes
Your Spanish lullaby

I fell in love with San Pedro
Warm wind carried on the sea, he called to me
Te dijo te amo
I prayed that the days would last
They went so fast

Tropical the island breeze
All of nature wild and free
This is where I long to be
La isla bonita
And when the samba played
The sun would set so high
Ring through my ears and sting my eyes
Your Spanish lullaby

I want to be where the sun warms the sky
When it’s time for siesta you can watch them go by
Beautiful faces, no cares in this world
Where a girl loves a boy, and a boy loves a girl

Last night I dreamt of San Pedro
It all seems like yesterday, not far away

Tropical the island breeze
All of nature wild and free
This is where I long to be
La isla bonita
And when the samba played
The sun would set so high
Ring through my ears and sting my eyes
Your Spanish lullaby

Tropical the island breeze
All of nature wild and free
This is where I long to be
La isla bonita
And when the samba played
The sun would set so high
Ring through my ears and sting my eyes
Your Spanish lullaby

La la la la la la la
Te dijo te amo
La la la la la la la
El dijo que te ama

NẾU NHƯ

DOWNLOAD

Nhạc sĩ : Đức Trí
Thể hiện : Lê Hiếu
Album : Baby Let Me Go
Thể loại : Nhạc nhẹ
Hãng phát hành : Music Faces Entertainment

Nếu như phải cách xa chắc em đâu biết là
Chờ em anh buồn theo ánh trăng tà
Và nếu như phải mất nhau chắc em đâu có buồn
Làm sao quên được bao tháng ngày qua

Ngồi nơi đây anh mơ, mơ về một ngày
Ngày xa xăm bên em gần em mãi
Rồi đông qua thu sang lá khô rơi vàng
Đếm lá buồn rơi theo thời gian

Nếu nhớ đến nhau xin về đây với nhau
Hát câu hẹn ước cho ngày sau
Nếu chẳng nhớ nhau xin đừng gây đớn đau
Cho dù mơ ước chẳng còn đâu

Những tháng ngày đã qua có cây thông trước nhà
Chờ em thông dường như cũng đã già
Bên kia trời nắng xanh, bên đây mây xám lạnh
Ngồi buồn nhớ em anh ngẩn ngơ
Ngồi buồn nhớ em anh ngủ mơ

Ngồi buồn nhớ em anh ngẩn ngơ
Ngồi buồn nhớ em anh làm thơ
Ngồi buồn nhớ em anh ngủ mơ

Cứ mỗi lần, nghe lại bài hát này , một kỉ niệm mà bản thân tôi …. có lẽ mãi mãi không bao giờ quên được. Tôi đã yêu và tôi đã quá nóng vội mà không chờ đợi. Tôi đã được chấp nhận và rồi mọi thứ chỉ như một giấc chiêm bao . Tình yêu ít người đủ thông minh, sự khôn ngoan để mà dừng chân lại . Bản thân tôi tự hào là đã trải qua biết bao cuộc tình . Nhưng trong tận cùng trái tim làm sao có thể quên được kỉ niệm những ngày vừa qua .

Ước gì giấc mơ bao giờ cũng đẹp và " Nếu Như … "

Và ai cũng vậy, khi vấp phải sai lầm gì , mỗi khi đau buồn nhớ lại chuyện cũ, chuyện ngày xưa . Đều nhắc đến từ : " giá mà .., nếu như … , phải chi … "

La Plus Belle Pour Aller Danser – Em Đẹp Nhất Đêm Nay

Trình bày : Thanh Lan (trước năm 1975)

Download tại đây

La Plus Belle Pour Aller Danser

CE SOIR JE SERAI LA PLUS BELLE POUR ALLER DANSER DANSER
POUR MIEUX EVINCER TOUTES CELLES QUE TU AS AIMEES AIMEES
CE SOIR JE SERAI LA PLUS TENDRE QUAND TU ME DIRAS DIRAS
TOUS LES MOTS QUE JE VEUX ENTENDRE MURMURER PAR TOI PAR TOI
JE FONDE L’ESPOIR QUE LA ROBE QUE J’AI VOULUE ET QUE J’AI COUSUE POINT PAR POINT
SERA CHIFFONNEE ET LES CHEVEUX QUE J’AI COIFFES DECOIFFES PAR TES MAINS
QUAND LA NUIT REFERMAIT SES AILES, J’AI SOUVENT REVE REVE
QUE DANS LA SOIE ET LA DENTELLE UN SOIR JE SERAI LA PLUS BELLE
LA PLUS BELLE POUR ALLER DANSER
LA PLUS BELLE POUR ALLER DANSER
LA PLUS BELLE POUR ALLER DANSER
TU PEUX ME DONNER LE SOUFFLE QUI MANQUE A MA VIE DANS UN PREMIER CRI DE BONHEUR
SI TU VEUX CE SOIR CUEILLIR LE PRINTEMPS DE MES JOURS ET L’AMOUR EN MON COEUR
POUR CONNAITRE LA JOIE NOUVELLE DU PREMIER BAISER JE SAIS QU’AU SEUIL DES AMOURS ETERNELLES
IL FAUT QUE JE SOIS LA PLUS BELLE
LA PLUS BELLE POUR ALLER DANSER

images

Em Đẹp Nhất Đêm Nay (Nhạc Pháp – Lời Việt: Phạm Duy)

A ha! Đêm nay ai cũng cho em là xinh nhất nơi đây, à… ha! Đẹp xinh.
A ha! Trong đêm khiêu vũ em như vầng sao sáng ra khơi, à… ha! Sáng ngời.
A ha! Đêm nay em muốn nghe những lời ân ái êm êm, à … ha! Êm êm.
A ha! Em nghe anh nói yêu em dài lâu nhé anh ơi, à … ha! Lâu dài.
Em mong cho chiếc áo, chiếc áo tươi mầu em đã chọn kỹ, một chiếc áo rực rỡ em vừa thêu.
Em mong cho chiếc áo đó cũng như là mái tóc mềm rũ, được mơn trớn dưới tay người.
A ha! Khi đêm buông xuống em thường hay mơ ước xa xôi, à … ha! Em mơ.
A ha! Em mơ em sẽ mang lụa là. Em xinh em tươi nhất ôi nơi trần gian, cho em khiêu vũ trong cuộc đời tiền.
Em xinh em tươi em vui nhất nơi đây.
Em xinh em khiêu vũ trong cuộc đời tiên.
Anh cho em hơi sức, sức sống trong đời em đã từng thiếu!
Một tiếng thét hạnh phúc trong tuổi yêu!
Đêm nay em xin biếu hết cõi xuân nồng em cho người yêu, và cho luôn trái tim này.
A ha! Đêm nay em muốn quen một nụ hôn trước tiên, à … ha! Nụ hôn.
A ha! Đêm nay em biết em phải là em xinh em tươi nhất ôi nơi trần gian, cho em khiêu vũ trong cuộc đời tiên.
Em xinh em tươi em vui nhất nơi đây.
Em xinh em khiêu vũ trong cuộc đời tiên.
Em xinh em tươi em vui nhất đêm nay.
Em xinh em khiêu vũ trong cuộc đời tiên …

Nguời yêu của tôi là đẹp nhất và mãi mãi sẽ là người đẹp nhất trong tôi 🙂

Forever And One

Download

 

Forever And One

What can I do?
Will I be getting through?
Now that I must try to leave it all behind
Did you see what you have done to me?
So hard to justify
Slowly it’s passing by

Forever and one
I will miss you
However, I kiss you
Yet again
Way down in Neverland
So hard I was trying
Tomorrow I’ll still be crying
How could you hide your lies
Your lies

Here I am
Seeing you once again
My mind’s so far away
My heart’s so close to stay
Too proud to fight
I’m walking back into night
Will I ever find someone to believe?

MỘT LẦN VÀ MÃI MÃI

Anh có thể làm gì được đây
Liệu có thể vượt qua được chăng ?
chỉ biết bây giờ phải cố bỏ lại mọi thứ sau lưng
em có nhìn thấy những gì em gây ra cho anh hay không ?
thật khó để vượt qua tất cả
Và mọi thứ trôi qua thật chậm chạp .

mãi mãi chỉ một người ,
Anh ssẽ luôn nhớ đến em
Dù nụ hôn ta chưa hề trao thêm một lần nào nữa
Trên con đường về Miền Vĩnh Cửu
Anh đã rất cố gắng
Nhưng ngày mai nước mắt anh vẫn lăn dài
Làm sao em có thể che giấu
những lời dối trá.

Anh ngồi đây
nhìn em lần cuối
Bởi trong anh tất cả đã xa xôi lắm rồi
Trái tim anh đóng chặt để làm nơi nướng náu
anh phải chấp nhận
Anh trở lại trong đêm tối,
liệu anh sẽ tìm được ai để tin tưởng ?

Forever_and_One

"Hạnh phúc là cái cho đi để mang lại hạnh phúc cho người khác. Và ta sẽ thực sự cảm thấy điều đó khi nhìn thấy người ta yêu thương được hạnh phúc ".Tôi không tin rằng tình yêu là thứ tình cảm vị kỷ, bởi vì tình yêu là tình cảm mà người này dành cho người kia bằng tất cả tấm lòng và sự tin yêu chứ nó không thể là sự vị kỷ, áp đặt tình cảm lên nhau được. Tình yêu mà chỉ cần đến YÊU thôi thì có lẽ không toàn vẹn,với tôi có lẽ cần đến " ba phần YÊU " _ " hai phần THƯƠNG " _ một chữ nghĩa và một chữ tình mới đủ để người ta hy sinh và tha thứ bao dung cho nhau trong suốt cuộc đời. Ngày xưa mỗi lần nghe đến " Forever and one" , có lẽ tôi không đủ lớn để có thể hiểu hết những tâm sự trong đó, cả không đủ lớn để hiểu về cái gọi là tình yêu . Thế nên mỗi lần nghe đến bài này , tôi chỉ có thể mơ hồ cảm thấy một sự xót xa, một nỗi đau day dứt ẩn sau mỗi nốt nhac vang lên. Cả những từ mà tôi nghe thấy chỉ là chữ được chữ mất đã không làm tôi hiểu hết được những gì người ca sĩ truyền tải đến. Có chăng trong tôi lúc đó chỉ đủ sức cảm nhận một nỗi đau đang oằn mình bên trong mà thôi.

"What can I do ?
Will I be getting throught ?
Now that I much try to leave it all behind…"

Thật là khó khăn khi bỗng chốc mọi thứ đều thay đổi…khi những thương yêu mà chàng trai những tưởng sẽ tồn tại mãi mãi bỗng chốc lại tan vỡ vì sự ra đi đột ngột của cô gái…không một lời giải thích, không một lý do…" Anh còn có thể làm được gì ? Rồi cũng sẽ vượt qua được mọi thứ chăng ? Giờ đây , có lẽ anh phải cố gắng để tất cả lại đằng sau …" Bỏ lại những tháng ngày êm đềm , bỏ lại những kỷ niệm đã một thời từng nâng niu, từng trân trong để đối diện với những sự thật trước mắt , đối diện với những tan vỡ mà có lẽ chàng trai không hề muốn xảy ra…

"…Did you see what you have done to me?
So hard to justify
Slowly it’s passing by…"

Nếu cho rằng khi một tình yêu sâu nặng bị tổn thương sẽ dễ dàng biến thành lòng hận thù tôi e là đó là tình cảm vị kỷ trong tình yêu mà thôi, đó là một thứ tình yêu ích kỷ và mù quáng bởi chính bàn thân họ. Tôi cho rằng khi tình yêu đã không còn thì đừng nên níu kéo tất cả lại… níu kéo để làm gì khi ngươi ta không còn dành cho mình chút tình cảm nào. Đừng làm cho người ra đi phải mang cảm giác có lỗi vì đã hết yêu thương, đừng oán trách nhau bằng những lời trách móc , những lời làm tổn thương nhau…Bởi nếu trong bạn còn tình yêu với người kia thì sẽ chẳng lấy làm sung sướng gì khi làm cho người đó đau khổ, làm cho người đó đem theo mặc cảm tội lỗi đã ruồng bỏ bạn…Tình yêu đã hết thì không thể níu kéo bằng sự ích kỷ của một trong hai người được…Không một lời trách móc nặng nhẹ chỉ là một câu hỏi cũng đủ để cô gái nhận ra cô là người có lỗi, nhưng không vì thế mà chàng trai lại đang tâm đổ xuống cô tất cả . Cố tìm một lời biện minh cho kẻ ra đi, cố tìm lấy một lý do để có thể tự nhủ cho những hành động của cô gái. Xét đến cùng chàng trai vẫn còn yêu cô cơ mà, thế thì làm sao chàng có thể nhìn thấy nàng đau khổ được, dù cho người nàng yêu lúc này không còn là chàng nữa, dù cho cái tình yêu của nàng đối với chàng đã hết, thì có nghĩa gì đâu, bởi dù sao nó cũng đã là tình cảm một thời của hai người. Có lẽ sẽ đau khi nhìn thấy nàng rời bỏ mình để ra đi, nhưng tình yêu của chàng trai là mong mỏi cho cô gái được hạnh phúc kia mà, dù là hạn phúc bên một kẻ nào đó không phải là chàng thì … chỉ cần nhìn thấy nàng hạnh phúc có lẽ cũng đủ làm chàng thấy ấm lòng rồi.

"…Forever and one I will miss you
However, I kiss you yet again
Way down in Neverland…"

" Mãi mãi không hề đổi thay…anh sẽ luôn nhớ đến em …Dù rằng nụ hôn ta chưa hề trao nhau thêm một lần nào nữa … Trên con đường về Neverland …"Càng cố gắng xua đi hình bóng của nàng, những ký ức ngọt ngào vẫn nào buông tha, kỷ niệm êm đềm quá , mong manh quá nên bây giờ đã vỡ tan… Nhìn thực tại, phủ nhận thực tai bằng những hình ảnh ngày xưa nay đã không thể còn có nữa… Chàng trai đã không thế làm hoen mờ mối tình của mình bằng những lời cay đắng, mà là những hình ảnh đẹp đẽ, nhưng cũng vì thế nó càng mang lại cay đắng, buồn thương mỗi lần quá khứ xưa hiện về… Vỡ oà … trong đáy mắt của kẻ ở lại…

"…So hard I was trying
Tomorrow I’ll still be crying
How could you hide your lies
Your lies…"

"Thật là khó khăn anh cũng phải cố … cố gằng gượng dậy.Dù cho ngày mai nước mắt vẫn còn thấm đẫm… lăn dài… Làm sao em có thể che dấu những lời dối trá…" Đến bây giờ đây tâm trạng mới vỡ oà, mới được bọc bạch, chàng trai chỉ có thể trách nàng đã không thể nói lên với chang sự thật, chàng không trách nàng tình yêu đã hết, chỉ trách sao nàng không một lần thẳng thắng với nhau…Để giờ này chàng bỗng chốc nhận ra thì mọi thứ đều đột ngột đổi thay…Khi tình yêu đã hết nàng không nên che dấu bằng mặc cảm tội lỗi, không nên dối trá nhau để cố gắng yêu thương…Có lẽ chàng trách nàng đã không đủ dũng khí khi nói lên sự thật, để đến giờ này tất cả là thương mang… Chàng sẽ chẳng ích kỷ đến nỗi níu léo tình yêu trong cô khi tất cả đều không còn, khi tất cả đều lụi tàn, thì làm sao có thể cứu vãn nỗi…

"…Here I am
Seeing you once again
My mind’s so far away
My heart’s so close to stay
Too proud to fight
I’m walking back into night
Will I ever find someone to believe?"

" Đây là lần cuối anh nhìn em, một lần sau cuối rồi thôi… Bởi trong anh tất cả đã xa xôi lắm rồi, trái tim anh đã quá đóng chặt… để có thể là nơi nương náu …" ."Chấp nhận những tình cảm đã đổi thay, chấp nhận rằng anh mất em, chấp nhận chẳng còn gì nữa giữa hai ta, anh đành phải tự tìm cho mình một nơi để có thể tự chữa lành vết thương lòng… Bây giờ mọi thứ có lẽ đều quá khó khăn đối với anh . Thế nên chàng trai chỉ còn có thể mong thời gian sẽ chữa lành tất cả…Cuộc sống sẽ vẫn cứ êm trôi , những đau thương nằm lại ở quá khứ…phía trước mong một ngày nào đó khi bình tâm trở lại, chàng trai lại có thể tiếp tục những ngày tháng dài ở tương lai, xua đi những u ám , buồn khổ đằng sau. .." Tìm lại cho chính mình một niềm tin đã đánh mất".

FOREVER

Download : http://cid-aff6754ac8fede08.skydrive.live.com/self.aspx/Music/Forever.swf

Quá khứ đã là quá khứ làm sao quá khứ có thể quay lại khi thời gian đã trôi qua… Có còn lại chăng đi nữa chỉ là những kỉ niệm về ngày xưa ,ngày mà tôi còn vô tư với tuổi thơ của mình…Tôi nghe bài này đã lâu lắm rồi nhưng không nghĩ nó lại là một bản Ballad hay đến thế, cứ như là giấc mơ. Đêm nay sao tôi nhớ về ngày xưa quá..

"I stand alone in the darkness
the winter of my life came so fast
memories go back to my childhood
to days I still recall
Oh how happy I was then
there was no sorrow there was no pain
walking through the green fields
sunshine in my eyes"

(Tôi đứng giữa bóng tối của mùa đông cô đơn lạnh lẽo..tôi là những bức tranh của kí ức ngày xưa trở về tới thời thơ ấu của tôi…và mãi sẽ vẫn còn gọi về..)
(Ôi việc tôi đã hoàn thành ở đó đã hạnh phúc như thế nào..không có nỗi đau đớn nào khi ở đó ..Không có 1 chút nỗi đau nào khi đi qua cánh đồng nắng chang chang và xanh ngát trong đôi mắt của tôi…)

Tôi vẫn đứng đây và chờ… Cho dù bây giờ không có em..Tôi ước gì mình chỉ là hạt cát nhỏ kia để được bên em..Tôi ước gì mình là ngôi sao sáng trên bâu trời kia để được nhìn thấy em…..Dù cho đi đến đâu,dù ở đó tôi có hạnh phúc bao nhiêu đi nữa cũng không thể bằng khi ngày xưa,và tôi chẳng thể ở lại đó….tôi chỉ muốn về đây ..Về trở lại những ngày xưa đó..Tôi chỉ là cơn gió thoáng qua mái tóc của em… Chỉ khẽ rung chiếc lá ngày xưa mà chúng ta đã từng cầm ..Và em có còn chờ tôi mãi mãi…?

"I”m still there everywhere
I”m the dust in the wind
I”m the star in the northern sky
I never stayed anywhere
I”m the wind in the trees
would you wait for me forever "
(Tôi còn là ở đó khắp nơi..
Tôi còn là bụi trong những cơn gió
Tôi là ngôi sao trong bầu trơi bắc
Tôi không bao giờ ở lại bất cứ nơi đâu
Tôi là cơn gió đi qua những cây kia
Bạn sẽ đợi tôi mãi mãi? )

Bài hát khi lắng nghe đã thấy buồn..Nhưng khi cầm lời dịch của bài hát trong tay tôi mới hiểu vì sao mà bài hát buồn như thế..Đó có phải là kí ức về tuổi thơ ,về mối tình đầu…Hãy giữ mãi mãi trong tim cho dù ngày mai có ra sao đi nữa, tôi vẫn nhớ mãi mãi…

forever

Forever
(Stratovarius)

I stand alone in the darkness
the winter of my life came so fast
memories go back to childhood
to days I still recall
Oh how happy I was then
there was no sorrow there was no pain
walking through the green fields
sunshine in my eyes
Im still there everywhere
Im the dust in the wind
Im the star in the northern sky
I never stayed anywhere
Im the wind in the trees
would you wait for me forever ?

forever_mine

Mãi mãi

Tôi đứng một mình trong bóng tối
Tuổi già mới đến nhanh làm sao
Khi nghĩ về thưở ấu thơ
Đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ
Khi đó mới hạnh phúc biết bao
Ko có những fiền muộn hay nỗi đau
Đi ngang qua những cánh đồng xanh
Ánh mặt trời lấp lánh trong mắt
Tôi vấn sẽ đi khắp mọi nơi
Tôi như hạt bụi trong gió
Tôi như ngôi sao trên bầu trời fương bắc
Tôi sẽ ko bao giờ dừng chân
Và tôi như ngọn gió lướt qua thật nhanh
Em sẽ mãi đợi tôi ko??

Đường Xưa

http://www.hieu.info/music/DuongXua.wma

Chiều nay Sài Gòn trời lại đổ mưa, ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, nhìn ra ô cửa sổ nhỏ, mưa vẫn rơi, tôi lại nghe “Đường xưa” với giọng hát Đăng Minh.
Tiếng đệm guitar sao lại buồn quá, nghe như giọt mưa rơi hay từng nỗi nhớ trong quá khứ ùa về. Tôi không phải thuộc dạng người lãng mạn nhưng sao hôm nay lại buồn thế? “Bước trên đường về anh thương nhớ em âm thầm, nhớ bao ngọt ngào xưa êm ấm”. Cũng trên con đường quanh co ngày trước, tôi về luôn có bóng em song đôi, nhưng hôm nay chỉ lẻ bóng một người.

Bước trên đường về em thương nhớ anh âm thầm
nhớ bao hẹn thề xưa êm ấm
Những trưa hè tình dâng lên đắm say vô bờ
Em nói bằng tiếng thơ mong chờ
Tiếng yêu ngày nào cho em nhớ anh tơi bời
Với bao ngọt ngào ta vun xới
Ðã không còn đường xưa thơm nắng môi em hồng
Tan nát rồi giấc mơ hương nồng

Rồi ta sẽ bước chới với khi người khuất xa chân trời
Sẽ hấp hối trong đêm mù khơi
Sẽ thấy bóng tối vây từng nỗi đau xanh ngời
Xa vắng rồi những khi bên người

Với bao muộn phiền em trông ngóng anh bao miền
Hỡi anh ngọt ngào sao hoang vắng
Xót xa này từng đêm thao thức em đong đầy
Ðêm vẫn là những đêm hao gầy

Bước trên đường đời em mơ thấy anh tươi cười
Với bao hẹn hò tan trong gió
Những ân tình đời chưa cho sớm mai yên bình
Ta vẫn còn đứng đây riêng mình

Rồi anh sẽ thấy thấp thoáng bao lần tóc em bay dài
Thấy bóng dáng yêu thương ngày mai
Với những tiếng hát yêu người thiết tha mơ màng
Ta gói trọn giấc mơ phai tàn

Tình yêu của ngày trước không bao giờ chết đi mà như một phần cuộc đời tôi, quên làm sao được “những trưa hè tình dâng lên đắm say vô bờ..”. Nhung nhớ rồi cũng chẳng còn gì, “đã không còn đường về thơm nắng môi em hồng, tan nát rồi những khi hương nồng”. Ước mơ chỉ là ước mơ, có bao giờ chúng ta chạm vào nó được một lần, tôi yêu tình yêu của tôi và đem nó theo trên cuộc hành trình dài của cuộc đời mình.

Có lúc sao mà êm ái nhẹ nhàng, rồi có khi nặng trĩu làm con tim tôi mệt mỏi. “Xót xa này từng đêm thao thức anh đong đầy, đêm vẫn là những đêm hao gầy…” Giấc ngủ không trọn vẹn từ ngày giã biệt tình yêu của mình, tôi mang hình bóng của nó vào từng giây phút chập chờn, rồi mỗi ngày trôi qua cái bóng tôi thêm mong manh và lẻ loi.

Phải chăng tình yêu chỉ là một giấc mơ dài, và không có điểm tận cùng, niềm hạnh phúc sẽ tìm thấy trên từng chặng đường và không bao giờ có hạnh phúc vĩnh cửu cả…! Vẫn biết lưu luyến là xót xa thôi, nhưng tình nhỏ làm sao quên? “Rồi ta sẽ bước chới với khi người khuất xa chân trời,..sẽ thấy bóng tối vây từng nỗi đau xanh ngời”.

Rồi mai thức giấc, hay trong đêm khuya mộng mị, tôi với cái bóng của mình ôm trọn giấc mơ riêng vào lòng “ta gói trọn giấc mơ phai tàn”…Tôi nghe ca khúc này rất nhiều, và lần nào cũng như tôi đang đi trên “Đường xưa” cùng với Đăng Minh và đối thoại cùng tình yêu nhỏ nhoi của mình.

Cô Gái Đến Từ Hôm Qua

http://www.hieu.info/music/CoGaiDenTuHomQua.wma

Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại và một ngày mai như hai người bạn
Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau cùng năm tháng còn ấu thơ
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh như chính cô gái đến từ hôm qua
Tình yêu dầu trôi xa dư âm để lại và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường
Dường như là vẫn thế em không trở lại và mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảng khắc của chúng ta
Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại như ngày hôm qua

Phần nhạc dạo với tiếng piano thanh thoát, chậm rãi đưa người nghe vào không gian của ca khúc. Chàng trai trở về thành phố quê hương vào một ngày đầu mùa Hạ sau nhiều năm xa cách. Thành phố vẫn thế, vẫn những mái nhà cổ nằm yên ả bên những con đường vắng lặng. Ở nơi đó đã từng chứng kiến hai đứa trẻ lớn lên bên nhau với biết bao kỷ niệm đẹp đẽ và đáng nhớ. Cho dù, ở đâu đó quanh đây vẫn thấp thoáng những ký ức thật buồn. Tất cả cứ dần hiện về theo mỗi bước chân của chàng trai khi qua từng con phố xưa… Ngày cuối cùng thời trung học. Đứng bên nhau dưới hàng phượng vĩ trong một buổi chiều mưa tầm tã. Hai người đã nắm thật chặt đôi bàn tay và nhìn sâu vào mắt nhau, hẹn ước một ngày trở lại chính nơi này mười năm sau đó. Vào khoảnh khắc chia xa ấy, bao nhiêu hiểu lầm cũng như sự hiếu thắng trẻ con giữa chàng trai và cô gái bỗng nhiên tan biến hết. Thay vào đó là giọt nước mắt hòa lẫn trong nước mưa lăn trên đôi gò má… Mười năm. Khoảng thời gian mà hai người nghĩ rằng mình sẽ có thể quên đi tất cả, để gặp lại nhau như những người bạn. Nhưng dù có trôi qua nhiều thời gian hơn thế đi chăng nữa, thì làm sao mà hai người có thể quên được tất cả. Bởi vì lời hứa gặp lại nhau cũng chính là một lời chia tay xót xa và nghiệt ngã nhất. Nó như nhát dao khắc sâu rồi tạo nên những vết sẹo thời gian trong trái tim đôi bạn trẻ…

blog1

Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
như chính em cô gái đến từ hôm qua…

 

Giọng ca dần trở nên xao xuyến và xúc động hơn trước. Bước chân chàng trai ngập ngừng dừng lại ở nơi có con đường nhỏ, với hai hàng phượng chạy ngang qua mái trường xưa. Trời bỗng đổ mưa rào. Mười năm trôi qua với biết bao nhiêu biến động trong cuộc đời. Nhưng cuối cùng thì chàng trai vẫn đã đứng ở nơi đó bên gốc phượng thứ 18, dưới cơn mưa như ngày nào. Mưa chiều lạnh nhưng lời thề năm nao đã làm lòng chàng trai ấm lại. Cũng như trong suốt những năm tháng xa nhau, hình ảnh cô gái như ngọn lửa tiếp thêm sức mạnh cho chàng trai vượt qua bao khó khăn và thử thách. Nhưng thật ra, cô gái mà chàng trai nghĩ đến có phải là cô gái của hiện tại hay không? Không. Đó là cô gái của ký ức, của những khoảnh khắc mười năm về trước, của ngày hôm qua trong chàng trai mà thôi. Còn thực tại, còn những khoảnh khắc sau mười năm, còn ngày hôm nay của chàng trai thì lại không có sự xuất hiện của cô gái.

Tình yêu đầu trôi xa dư âm để lại
và nếu thuộc về nhau em sẽ trở lại
Và anh được thấy hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường


Mưa ngày càng nặng hạt. Nhưng chàng trai vẫn đứng dưới gốc cây chờ đợi cô gái, với một niềm tin sắt đá. Nếu hai người thuộc về nhau thì cô gái sẽ trở lại dù cho tình yêu đầu ấy đã quá xa xôi. Ngoài trời, hoa phượng rơi trong mưa làm đỏ thắm cả một con đường ký ức. Những kỷ niệm theo cơn mưa trở về vây quanh chàng trai… Viết đến đây tôi chợt nhớ đến một hình ảnh tương tự và cũng rất cảm động về sự đợi chờ trong ca khúc “Tie a yellow ribbon round the old oak tree”. Cũng liên quan đến một gốc cây (cây sồi già) và một sắc màu (màu của dải ruy-băng). Nhưng có lẽ, niềm tin của cô gái dành cho người yêu mình trong ca khúc trên, ít vô vọng và có hậu hơn so với hiện tại của chàng trai trong ca khúc này. Màu đỏ hoa phượng trong hình ảnh “hoa rơi như cơn mưa tươi thắm những con đường“, cũng lại làm tôi nhớ đến một ca khúc nằm lòng của tuổi trẻ thế hệ trước mình. “Mỗi mùa hoa đỏ về. Hoa như mưa rơi rơi. Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi. Như nuối tiếc (máu ứa) một thời trai trẻ. Hoa như mưa rơi rơi…”. Nếu như ở “Thời hoa đỏ” thơ Thanh Tùng – nhạc Nguyễn Đình Bảng, người nghe bắt gặp màu đỏ của sự khắc khoải, của sự cồn cào đến cháy bỏng giữa tiếng ve ồn ào. Thì ở “Cô gái đến từ hôm qua”, đó là một màu đỏ mộc mạc và dịu dàng hơn trong cơn mưa, nhưng vẫn không kém phần da diết cũng như thiếu đi sự sâu lắng. Đây chính là phong cách sáng tác thường thấy trong các ca khúc của Trần Lê Quỳnh.

blog2

Dường như là vẫn thế em không trở lại
mãi mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao băng trong khoảnh khắc qua chúng ta

Giai điệu trong đoạn điệp khúc này bỗng có nhịp nhanh và gấp gáp hơn. Như chính nhịp đập hồi hộp trong trái tim chàng trai vào giây phút gặp lại cô gái. Và cuối cùng, thì cô gái cũng đã đến. Nhưng đấy mãi chỉ là cô gái… của ngày hôm qua. Còn cô gái của ngày hôm nay, dường như sẽ không bao giờ trở lại nơi đây để gặp anh. Chắc không còn gì tuyệt vọng hơn thế, khi người ta lấy sự không thể quay lại trong thời gian để nói đến sự không thể trở về ở không gian. Một khoảnh khắc chợt đến và chàng trai cay đắng nhận ra điều ấy. Cũng như trong những khoảnh khắc xa xưa, anh biết mình đã yêu cô gái. Nhưng làm sao anh có thể nắm giữ được tình yêu ấy, khi mà tình cảm vốn chỉ như những khoảnh khắc mong manh lướt qua mỗi chúng ta như ánh sao băng vậy… Có điều gì đó nghẹn ngào, nức nở trong lời ca. Những giọt nước mưa lăn nhè nhẹ trên bờ mi chàng trai…

Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại như ngày hôm qua.

Vậy đấy. Cuối cùng thì chàng trai cũng đã chấp nhận với thực tại, với sự thật. Anh và cô gái không thuộc về nhau. Cô gái của hiện tại không trở lại. Tất cả những khát vọng tình yêu trong chàng trai sau mười năm xa cách, giờ chỉ còn lại là một ước muốn thật quá đỗi hiền lành và cũng rất trẻ con. Anh mong bé lại để được ở bên cô gái, thế thôi. Quá khứ như một giấc mơ và với chàng trai, dường như tất cả chỉ mới xảy ra vào ngày hôm qua. Nhưng ngay cả với một mong ước tưởng như rất giản dị ấy, chàng trai cũng không thể nào thực hiện được. Tội nghiệp cho anh nhưng biết làm sao đây khi mà ngày hôm qua không thể là ngày hôm nay, và lại càng không thể là ngày mai. Mưa đã tạnh. Chàng trai không còn đứng dưới cây phượng nữa, anh đơn côi bước đi trên con đường màu đỏ. Con đường ấy hữu hạn và ngắn ngủi như một đời người, nhưng giờ sao mà dài đến thế, đi mãi, đi mãi mà chẳng hết. Con đường của ký ức, của nỗi nhớ chưa bao giờ ngắn… Tông nhạc đến câu hát cuối cùng của bài ca được thay đổi một lần nữa và trầm hẳn xuống. Nghe như một tiếng thở dài…

Tại sao cô gái lại không giữ đúng lời thề? Có lẽ xin được để dành câu trả lời cho bạn đọc. Cá nhân người viết thì vẫn thích một kết cục không có hậu như thế này hơn. Có chắc rằng khi hai người quay lại với nhau, họ sẽ có được hạnh phúc? Người đàn ông khi chưa đạt được mục đích, họ luôn trăn trở, day dứt để tìm cách làm được điều ấy. Khi đạt rồi, có ai biết được họ sẽ đối xử thế nào với chính cái họ đã từng tôn thờ hay không? Thật là may, vì vẫn còn đó những người phụ nữ tỉnh táo. Những người bảo vệ cái đẹp trong tình yêu.

Một ca khúc với giai điệu thật đẹp trên nền piano. Ca từ không quá phức tạp, giản dị thôi nhưng vẫn làm người nghe nhớ mãi. Giọng ca mộc mạc của Đăng Minh cũng là nét đặc biệt của ca khúc này. Một bài ca với những âm thanh phát ra từ kỷ niệm.

Behind Blue Eyes

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=4o1f7PpKSj

Download “Behind Blue Eyes” | File WMA | File FLV

  [youtube=http://www.youtube.com/watch?v=LMK8E2OKWPA]

Sáng mở mắt, nắng ơi dậy chưa nhỉ … 6h.
Mặc vội bộ đồ, chạy ra góc quán quen. Sớm quá, người vắng tanh, một mình ta một góc. Nghe Limb hát “Behind blue eyes”, quái hôm nay ai mở nhạc đến lạ, cứ 1 bài lặp lại miết, như đâm như xoáy vào tim.
Đây cũng là 1 bài trong list ưa thích của mình … rock ballad mà.
Ngồi trầm ngâm bên tách cà phê sớm còn nghi ngút khói, ngẫm nghĩ lyrics của nó, bỗng phát hiện ra nhiều điều mình chưa biết …
Cả về bài hát … lẫn bản thân mình …

Tiếng ghi ta dạo đầu nhẹ nhàng, trầm lắng, như mở ra một nỗi buồn âm thầm … Lời ca cất lên, chất giọng trầm trầm, hơi khàn khàn, vang lên như một lời tâm sự hơn là lời hát …

“No one knows what it’s like
To be the bad man
To be the sad man
Behind blue eyes”

Không ai hiểu cái cảm giác đó đâu,
Cảm giác của một kẻ tồi tệ,
Cảm giác của một kẻ sầu muộn,
Đằng sau ánh mắt buồn…

Ai hiểu được cho tôi …
Những năm tháng đắng cay qua dạy cho tôi phải biết kiêu căng … Phải biết ngước cao đầu …
Giữa đời tôi đứng, như một pho tượng để người người phải ngắm nhìn …
Tôi kiêu căng và xảo trá …
Tôi tính toán và mưu lợi …
Nhưng … có bao giờ … chỉ một lần thôi … bạn tôi ơi … hỏi rằng sao ánh mắt tôi luôn buồn vời vợi …
Tôi trở thành một kẻ đáng kính trọng trong mắt đồng nghiệp, bè bạn … Nhưng tôi cũng thành một kẻ đáng khinh bỉ nhất …
Tất cả chỉ là một con người …

“No one knows what it’s like
To be hated
To be fated
To telling only lies”

Ai hiểu được cảm giác đó không ? Khi ta bị ruồng bỏ, khi ta bị phủ nhận … khi ta chỉ dám nói ra những điều dối trá …
Tôi mang lên cho mình nhiều lớp mặt nạ …
Là một người con hiếu kính … tôi xỉ vả vào hai chữ “hiếu kính”
Là một người con cả biết quan tâm đến gia đình … tôi chà đạp lên hai chữ “quan tâm”
Là một người biết yêu thương … tôi khóc cho hai chữ “yêu thương”
Tài năng …
Kiêu hãnh …
Tất cả … tất cả chỉ là chiếc mặt nạ tôi tự mang cho mình …
Đêm … là lúc ta buông tiếng thở dài …
Và ngày … ta mang lên mình những chiếc mặt nạ …
Nào ai hiểu cho …

“But my dreams
They aren’t as empty
As my conscience seems to be”

Nhưng … tôi mơ một giấc mơ … điên rồ … không chẳng phải điên rồ đâu … chỉ là một giấc mơ tàn tạ …

Đêm … 1h khuya rồi …

Vẫn ngồi đây viết những giòng này …
Bên tai vẫn là giọng khàn khàn … “But my dreams They aren’t as empty As my conscience seems to be”
Mơ một gia đình êm ấm … mơ một tuổi đời thanh thản …
Tôi mơ về mái nhà xưa … mái nhà của những ngày ấy …
Bên tai … dù cố hết sức vặn cả volume loa lẫn headphone … vẫn không xua đi nổi cái tiếng chén đũa sau nhà vỡ tan từng cái … tiếng chửi rủa … tiếng khóc …

Đêm … một mình cô đơn … một góc phòng …

Đêm … mơ …

“I have hours, only lonely
My love is vengeance
That’s never free”

Ngày mai rồi sẽ ra sao … cái vòng xiết chặt lên cổ … làm sao tôi ghỡ …
Ngày mai rồi sẽ ra sao … tình yêu và sự trói buộc …
Gánh nặng trên vai …
Ai hiểu cho ta … Nào dám mơ một hạnh phúc … Tình yêu cũng thành nỗi dày vò …
Yêu lắm … nhưng …

Tiếng chén bể sau nhà đưa tôi về thực tại …
Tối …
Tối như con đường phía trước của tôi …
Mơ …
Nhưng thực tại vẫn là thực tại …
Xin lỗi em … tôi là kẻ vô dụng …
Đằng sau tất cả những lớp mặt nạ tôi mang trên mình …

“No one knows what it’s like
To feel these feelings
Like I do
And I blame you”

Trong đêm … điếu thuốc lập lòe … cháy … lụi tàn … chỉ còn là tàn tro …
Như chính cuộc đời tôi … chưa bao giờ được là ngọn lửa … cứ âm thầm cháy … đốt cuộc đời qua những tháng năm …
Không dám mơ … vì mơ sẽ không là hiện thực …
Không dám khóc … nước mắt chỉ khiến lòng nặng chĩu …
Trút nỗi giận lên đầu thế gian …

“Khi nắm đấm ta siết chặt, hãy giữ nó lại đi
Trước khi ta dùng nó, và lương tâm tan biến
Còn khi ta mỉm cười, hãy cho ta hay một vài điều xấu xa đi
Trước khi ta bật cười to, và xử sự không hơn gì kẻ ngốc

Nếu ta lỡ nuốt một thứ gì có hại
Đừng ngần ngại cho tay vào họng ta và lôi nó lên đi
Còn nếu ta rùng mình trước màn đêm giá lạnh
Hãy mang đến tấm mền và phủ kín người ta
Hãy cho ta hơi ấm, để sưởi ấm cả tâm hồn
Hãy để ta mặc tấm áo choàng dệt bởi tình người, ai đó nhé

Chẳng ai hiểu nổi cảm giác ấy đâu
Khi ta là một con người không tốt
Khi sau ánh mắt buồn, ta chỉ biết âu sầu”

Dành cho tình yêu của tôi …
Nếu như tôi là điếu thuốc …
Xin hãy làm đốm lửa … cùng đi với tôi đến cuối cuộc đời …
Cùng đốt cho tôi niềm tin nho nhỏ …
Rằng một ngày … tôi sẽ bùng cháy …
Cháy lên hạnh phúc yêu thương …
Để quên đi ánh mắt buồn …