Kim Sinh Duyên–Duyên Kiếp Này–Tình Nghĩa Huynh Đệ

 

Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật của 3 Anh em trọng tình trọng nghĩa nhất ở khu chợ đó những năm 1897. Có 3 anh em mồ côi cha mẹ sống ở Tứ Xuyên – Trung Quốc. Anh chàng bé lùn và nhút nhát nhất có tên là Kha Trọng, người lực lưỡng sống hết mình vì bạn bè mang tên Mạnh Lương, chàng lãng tử có mái tóc dài và lạnh lùng nhất luôn luôn nở trên môi 1 nụ cười là Diệp Tiêu. Ba người họ từ bé đã lớn lên cùng nhau, sống chết có nhau. Những trận đòn của người lớn đã khiến họ đoàn kết và nương tựa cùng nhau thân thiết hơn cả những người Anh Em ruột thịt.

Bộ ba ngày càng trưởng thành. Diệp Tiêu và Mạnh Lương cùng thích 1 cô bé Khả Uyển…. Mạnh Lương vì bạn mà gạt bỏ mối tình này, gián tiếp giúp bạn mình và Khả Uyển đến với nhau. Họ chia sẻ với nhau từ bát cơm, điếu thuốc..

Trong 1 lần Mạnh Lương đi mua thuốc. Đã bị nhóm đâm chém Nghĩa Hỏa Đoàn từng nhiều lần xích mích đã rắc tâm âm mưu trả thù. Vì không có Mạnh Lương , Kha Trọng không có chút võ công nào, 1 mình Diệp Tiêu không thể chống lại nhóm quân quá lớn này. Kết quả Kha Trọng phải chết dưới tay của Nghĩa Hỏa Đoàn. Khi Mạnh Lương trở về đã thấy Kha Trọng đang hấp hối. Anh mồi thuốc cho người Anh em và Kha Trọng đã chút hơi thở cuối cùng Xe cảnh sát đến vì nhìn vào hiện trường lập tức 1 trong 2 người là Mạnh Lương và Diệp Tiêu ở đó sẽ bị truy là kẻ sát nhân Mạnh Lương đã vào tù thay Diệp Tiêu.

17 năm sau… Lúc này Diệp Tiêu đang là 1 giám đốc lớn, anh cùng Khả Uyển làm đám cưới. Nghe tin Mạnh Lương ra tù, Khả Uyển đã lập tức đến đi cùng anh đến thăm mộ Kha Trọng. Đưa tờ giấy có ghi số điện thoại của chồng mình và dúi vào tay Mạnh Lương Nhưng khi Mạnh Lương gọi đến số đó thì Diệp Tiêu không muốn bắt máy. Vì sợ Mạnh Lương dính vào vụ làm ăn nguy hiểm của anh, nên anh đã nén đau lấy lí do là không muốn gặp lại người bạn xưa. Anh đưa 1 khoản tiền vô cùng lớn cho vợ mình nhờ cô đưa đến cho Mạnh Lương. …. Bảo anh ta hãy quên hết tất cả và đi một nơi thật xa. Mạnh Lương nghe xong những lời này anh rơi nước mắt không nhận số tiền và làm nghề bơm vá xe sống qua ngày

Nhưng số mệnh đã định. AE thì vẫn phải luôn bên nhau trong lần đi đàm phán Diệp Tiêu đã bị nhóm đánh thuê của Trọng Minh sát hại để chiếm đoạt cổ phần trog công ty. Khả Uyển chạy tất tưởi đến chỗ Mạnh Lương cầu cứu Không để tâm bị bạn phản bội anh đạp xe hết sức đến chỗ Diệp Tiêu cùng bạn chốg lại bọn côn đồ. Diệp Tiêu cùng Mạnh Lương 1 lúc đánh tan quân đánh thuê của Trọng Minh Đến lúc này hai người mới hiểu ra và rút cây sáo mà mình luôn mang bên cạnh Nhưng không may Mạnh Lương bị trúng đạn.Trước khi ra đi Anh cất lên tiếng cuối cùng: – “Kiếp sau mong rằng 3 chúng ta vẫn là Anh em”

https://www.youtube.com/watch?v=Go1u0OOp4BI

Thói Đời – NS Trúc Phương

Không tiền bạc và không một ai thân quen ở đô thành Sài Gòn, ban đầu Trúc Phương ở trọ trong nhà một gia đình giàu có bên Gia Định và dạy nhạc cho cô con gái của chủ nhà. Không bao lâu sau thì cô gái này đã yêu chàng nhạc sĩ nghèo tạm trú trong nhà, vì con tim cô ta đã dần dần rung động trước tài năng của Trúc Phương. Biết được chuyện này, ba mẹ của cô gái bèn đuổi Trúc Phương đi nơi khác. Sau chuyện tình ngang trái này, Trúc Phương càng tự học thêm về âm nhạc và càng sáng tác hăng hơn. Nhưng những bài hát sau này lại nghiêng về chủ đề tình yêu đôi lứa với những nghịch cảnh chia lià.

Trúc Phương sáng tác rất dễ dàng, nhưng với bản tính trầm lặng, bi quan và khép kín sau những cuộc tình dang dỡ, những bài hát sau này của ông thường mang âm điệu u buồn, thê lương như phảng phất nỗi sầu của cổ nhạc miền Nam. Nổi tiếng nhất là “Nửa Đêm Ngoài Phố” với tiếng hát liêu trai Thanh Thúy. Sau đó là “Buồn Trong Kỷ Niệm” với những câu hát đớn đau, buốt nhói tim gan người nghe như “Đường vào tình yêu có trăm lần vui, có vạn lần buồn. Đôi khi nhầm lẫn đánh mất ân tình cũ, có đau chỉ thế, tiếc thương chỉ thế. Khi hai mơ ước không chung lối về …”. Có người cho là bài hát này ông đã viết ra sau khi bị thất tình một cô ca sĩ lừng danh thời đó.

NSTrucPhuong

Nhạc của Trúc Phương có một giai điệu rất đặc biệt của riêng ông, mà khó lầm lẫn với người khác được.Nhạc của ông có âm hưởng cổ nhạc miền nam,Nó có vẻ trầm buồn, ray rức, ưu tư trước thời cuộc dạo đó (là chiến tranh triền miên) và buồn phiền vì những mối tình dang dở, trái ngang. Nên khi soạn hòa âm cho những bài hát của Trúc Phương, nhạc sĩ hòa âm phải sử dụng ít nhất là một trong vài loại nhạc khí cổ truyền của miền Nam như đàn bầu, đàn tranh, hay đàn cò (hoặc violon) thì mới có thể diễn tả hết cái hay của giòng nhạc Trúc Phương và người nghe lại càng thấm thía với nỗi muộn phiền, nhức nhối tim gan của ông sau này.

Điều trớ trêu là tuy tên tuổi và tài năng sáng chói, nổi bật so với những người viết nhạc thời bấy giờ, nhưng tình duyên của nhạc sĩ Trúc Phương thì vô cùng lận đận. Khoảng năm 1970, Trúc Phương được một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, cao sang đài các đem lòng yêu thương ông, do sự rung cảm truyền đạt từ tài năng và những tác phẩm tuyệt vời của ông. Kết cuộc là cả hai đã nên duyên chồng vợ. Tuy sống trong cảnh nghèo nàn, nhưng đời sống của họ rất là nghệ sĩ. Đó là những năm tháng hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Trúc Phương và sức sáng tạo nghệ thuật của ông càng sung mãn hơn bao giờ hết với hàng chục bài hát ra đời mỗi năm. Nhưng niềm vui của đôi uyên ương này lại không kéo dài được lâu bền. Bởi vì sau một thời gian chung sống với nhau, những tình cảm ban đầu trở nên phai lạt dần theo năm tháng và hai người đã lặng lẽ chia tay nhau. Câu hát ngày nào lại rơi đúng vào trường hợp này “khi hai mơ ước đã không cùng chung hướng về” và “đường vào tình yêu có trăm lần vui, nhưng có vạn lần buồn” ? Giờ thì nhạc sĩ Trúc Phương âm thầm đau khổ trong cô đơn và lại vùi đầu vào men rượu để sáng tác thêm nhiều bài hát trong nỗi đau thương cùng cực, pha chút chán chường cho nhân tình thế thái.

Bạn bè thường gặp ông ngồi yên lặng bên những ly rượu nơi một quán nhỏ ở đường Tô Hiến Thành, quận 10, gần nhà của ông. Có lẽ đó là một cách làm cho nhạc sĩ tạm quên đi những cay đắng của tình đời. Đó cũng chính là lúc bài hát “Thói Đời” được sáng tác với những câu như “Bạn quên ta, tình cũng quên ta, nên chung thân ta giận cuộc đời, soi bóng mình bằng gương vỡ nát, nghe xót xa ngùi lên tròng mắt”… và “Người yêu ta rồi cũng xa ta … “Cỏ ưu tư” buồn phiền lên xám môi …”. Thực ra phải nói là “cỏ tương tư” tức “tương tư thảo” là tên gọi văn hoa của thuốc lá. Khi những người đang yêu nhau, nhớ nhau, hẹn hò nhau thì châm điếu thuốc thả khói mơ màng, nhìn rất thơ mộng và nghệ sĩ [ngó trên tay thuốc lá cháy lụi dần, anh nói khẽ gớm sao mà nhớ thế (Hồ Dzếnh)]. Nhưng đối với Trúc Phương trong “Thói Đời” thì điếu thuốc lá “cỏ tương tư” lại biến thành ra “cỏ ưu tư” làm cho đôi môi trở nên màu xám xịt qua những nỗi đau thương, nhung nhớ ngập tràn. Những giọt rượu nồng của cõi “trần ai” này lại càng gợi thêm “niềm cay đắng” để cho nỗi ưu tư “in đậm đường trần” và ông đã than thở “mình còn ai đâu để vui ? khi trót sa vũng lầy nhân thế ”?

Bài hát “Thói Ðời” đã gây xúc động cho hàng triệu con tim cùng chung số phận nghiệt ngã của cuộc đời. Với riêng bản thân Trúc Phương thì “Thói Đời” lại như là một lời tiên tri thật chính xác cho quãng đời còn lại của ông suốt gần 25 năm sau đó (1971-1995).

ADMINISTERING WINDOWS SERVER 2016 (Part 05)

V. DHCP RELAY AGENT

CÁC BƯỚC TRIỂN KHAI:

1. Cấu hình DHCP Relay Agent

2. Cấu hình để Client nhận IP từ DHCP Server

clip_image002

A- CHUẨN BỊ

– Mô hình bài lab bao gồm 3 máy:

+ PC01 (Client) : Windows 8.1

+ PC02 (Router-DHCP Relay Agent) : Windows Server 2016

+ PC03 (DHCP Server) : Windows Server 2016

– PC01: Disable card LAN, PC03 disable card CROSS

– Đặt IP cho 3 máy theo bảng sau:

Snap 2020-03-06 at 11.34.46

– PC02 cài đặt Routing and Remote Access, cấu hình LAN Routing

– Cả 3 máy tắt Firewall, PC01 ping PC03: OK, PC03 ping PC01: OK.

– PC03: cài đặt DHCP Server và tạo scope cấp IP cho range 172.16.1.0/24 với Scope Options: 003 Default gateway trỏ về 172.16.1.2

B- THỰC HIỆN

1. Cấu hình DHCP Relay Agent (Thực hiện trên PC02)

B1 – Mở Routing and Remote Access. Chuột phải vào IPv4 -> chọn New Routing Protocol

clip_image002[4]

B3 – Chuột phải DHCP Relay Agent -> chọn New Interface

clip_image004

B6 – Chuột phải DHCP Relay Agent -> chọn Properties

B7 – Khai báo IP của DHCP Server (192.168.1.3) -> Add -> OK

clip_image006

B2 – Chọn DHCP Relay Agent -> OK

clip_image008

B4 – Chọn card CROSS -> OK

clip_image010

B5 – Nhấn OK

clip_image012

B8 – Chuột phải PC02 -> All Task -> Restart

clip_image014

2. Cấu hình để Client nhận IP từ DHCP Server (Thực hiện trên PC01)

B1 – Chỉnh chế độ đặt IP về Optain

clip_image016

B2 – Mở CMD, gõ lần lượt 2 lệnh:

+ Ipconfig /release -> Enter

+ Ipconfig /renew -> Enter

B3 – Gõ lệnh Ipconfig /all. Quan sát thấy Client đã nhận IP từ DHCP Server

clip_image018

Việc

Trên đời này có 3 việc :

Việc của bản thân
Việc của người khác
Việc của ông trời.

Chúng ta thường buồn phiền là do : quên mất việc bản thân, thích xen vào việc người khác và lo lắng về việc của ông trời.

Muốn vui vẻ rất đơn giản, chỉ cần : Làm tốt việc của bản thân, đừng xen vào việc người khác và đừng nghĩ việc của ông trời !

Những chuyện gì mình hiểu biết hãy nói. Những chuyện gì chỉ nghe nói và đoán mò thì đừng tham gia vào để tránh điều thị phi cho người khác và cả bản thân mình.